Người ta cũng sẽ đưa tất cả những anh em các ngươi thuộc mọi dân tộc về.
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.
18 Đức Chúa phán như sau: Ta biết rõ việc làm và ý định của chúng, Ta sẽ đến tập họp mọi dân tộc và mọi ngôn ngữ ; họ sẽ đến và được thấy vinh quang của Ta. 19 Ta sẽ đặt giữa họ một dấu hiệu và sai những kẻ sống sót của họ đến các dân tộc: Tác-sít, Pút, Lút, là những dân thạo nghề cung nỏ, đến dân Tu-van, Gia-van, đến những hải đảo xa xăm chưa hề được nghe nói đến Ta và chưa hề thấy vinh quang của Ta. Họ sẽ loan báo vinh quang của Ta giữa các dân tộc. 20 Đức Chúa phán: giống như con cái Ít-ra-en mang lễ phẩm trên chén dĩa thanh sạch đến Nhà Đức Chúa, người ta cũng sẽ đưa tất cả những anh em các ngươi thuộc mọi dân tộc về làm lễ phẩm tiến dâng Đức Chúa - đưa bằng ngựa, xe, võng cáng, lừa và lạc đà - về trên núi thánh của Ta là Giê-ru-sa-lem. 21 Và cả trong bọn họ, Ta sẽ chọn lấy một số làm tư tế, làm thầy Lê-vi - Đức Chúa phán như vậy.
Đáp ca:
Đ.Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng.
1Muôn nước hỡi, nào ca ngợi Chúa,
ngàn dân ơi, hãy chúc tụng Người !
Đ.Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng.
2Vì tình Chúa thương ta thật là mãnh liệt,
lòng thành tín của Người bền vững muôn năm.
Đ.Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng.
Chúa thương ai thì mới sửa dạy kẻ ấy.
Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.
5 Thưa anh em, anh em đã quên lời khuyên nhủ được nói với anh em như với những người con: “Con ơi, đừng coi nhẹ lời Chúa sửa dạy, chớ nản lòng khi Người khiển trách. 6 Vì Chúa thương ai thì mới sửa dạy kẻ ấy, và có nhận ai làm con thì Người mới cho roi cho vọt.”
7 Anh em hãy kiên trì để cho Thiên Chúa sửa dạy. Người đối xử với anh em như với những người con. Thật vậy, có đứa con nào mà người cha không sửa dạy ?
11 Ngay lúc bị sửa dạy, thì chẳng ai lấy làm vui thú mà chỉ thấy buồn phiền. Nhưng sau đó, những người chịu rèn luyện như thế sẽ gặt được hoa trái là bình an và công chính. 12 Bởi vậy, hãy làm cho những bàn tay bủn rủn, những đầu gối rã rời, nên mạnh mẽ. 13 Hãy sửa đường cho thẳng mà đi, để người què khỏi trật bước và hơn nữa, còn được chữa lành.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói: Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. Ha-lê-lui-a.
Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
22 Khi ấy, trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy. 23 Có kẻ hỏi Người: “Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không ?” Người bảo họ: 24 “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.
25 “Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: ‘Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào !’, thì ông sẽ bảo anh em: ‘Các anh đấy ư ? Ta không biết các anh từ đâu đến !’ 26 Bấy giờ anh em mới nói: ‘Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi.’ 27 Nhưng ông sẽ đáp lại: ‘Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính !’
28 “Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. 29 Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.
30 “Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót.”
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
============
Suy niệm 2:
Hãy cố gắng để qua được cửa hẹp CHÚA NHẬT XXI THƯỜNG NIÊN - C (Lc 13, 22-30)Trong hành trình Đức tin, nhiều người nghĩ rằng chỉ cần rửa tội, siêng năng tham dự Thánh lễ hay biết “Chúa là ai” là đủ để được vào Nước Trời. Tuy nhiên, trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cảnh tỉnh chúng ta: không phải cứ “biết” Chúa là được cứu độ, mà phải chiến đấu để bước qua cửa hẹp, con đường của hy sinh, từ bỏ và sống theo thánh ý Thiên Chúa.
Cửa hẹp, một chọn lựa và cố gắngTheo thánh Gioan Kim Khẩu thì : "Cửa hẹp không phải vì Thiên Chúa muốn đóng lại, nhưng vì con người không muốn bỏ đi những hành trang nặng nề của tội lỗi như kiêu ngạo và ích kỷ". Nói cách khác, chính thái độ sống của chúng ta quyết định việc ta có thể bước qua cửa hẹp hay không.
Chúa cũng cảnh báo: "Có những người sau hết sẽ trở nên trước hết và những người trước hết sẽ nên sau hết" (Lc 13,30). Điều này cho thấy ơn cứu độ không dành riêng cho một nhóm người, cụ thể như dân Do Thái, hay những người "có đạo lâu năm", mà là phần thưởng cho những ai thành tâm hoán cải và chọn lối sống đức tin cách nghiêm túc, đồng thời cố gắng bước vào.
Ơn cứu độ dành cho muôn dân
Ngôn sứ Isaia loan báo một hình ảnh tươi sáng cho toàn thể nhân loại : "Ta đến quy tụ mọi dân tộc và mọi ngôn ngữ: chúng sẽ đến và nhìn thấy vinh quang của Ta". (Is 66,18). Những lời trên vang lên trong phụng vụ hôm nay, làm nổi bật chủ đề về ơn cứu độ phổ quát. Thiên Chúa không giới hạn ơn cứu độ trong một dân tộc, một truyền thống hay một nền văn hóa. Tình yêu và lòng thương xót của Chúa dành cho mọi người, miễn là họ biết lắng nghe và đáp lại tiếng Chúa. Phụng vụ Lời Chúa mời gọi chúng ta can đảm đi vào cửa hẹp là cửa dẫn hết thảy mọi người tới ơn cứu độ đời đời, đúng như Tin Mừng Luca loan báo: "Và người ta sẽ từ đông chí tây, từ bắc chí nam đến dự tiệc trong nước Thiên Chúa" ( Lc 13, 29)
Hiến chế Ánh Sáng Muôn Dân số 16 của Công Đồng Vaticanô II khẳng định: "Những người chưa được nghe Tin Mừng nhưng thành tâm tìm kiếm Thiên Chúa và sống theo lương tâm ngay thẳng, cũng có thể đạt tới ơn cứu độ”. Tuy nhiên, điều này không làm giảm trách nhiệm của chúng ta, những người đã nhận lãnh đức tin, phải sống và loan báo Tin Mừng, để mọi người có thể nhận biết Thiên Chúa và bước qua cửa hẹp.
Hãy cố gắng vào qua cửa hẹp
Cửa hẹp là cửa của tình yêu, mà yêu thương thể hiện trong sửa dạy. Thánh Phaolô khích lệ cộng đoàn : "Vì Chúa thương ai, thì Người mới sửa dạy" (Dt 12,6). Sự sửa dạy trong đời sống đức tin không phải là hình phạt, nhưng là một hình thức huấn luyện, giống như người cha dạy dỗ con mình để con trưởng thành và sống đúng. Thánh Têrêsa Avila nói: "Khi Chúa yêu ai, Ngài ban cho họ thập giá". Điều đó cho thấy: thập giá không phải là gánh nặng, mà là dấu chỉ của tình yêu sâu thẳm. Tertulliano cũng viết: "Không có kỷ luật nào không sinh ích lợi. Thiên Chúa hành động như một người huấn luyện: Ngài thử luyện linh hồn bằng gian khó, để rèn luyện nhân đức". Vì thế, thay vì than trách, chúng ta hãy đón nhận những thử thách đời sống với đức tin và lòng cậy trông, như một cơ hội để bước qua cửa hẹp cách xứng đáng.
Câu hỏi được đặt ra: Cửa hẹp ngày hôm nay là gì?
Thưa: Là sống công chính giữa một xã hội gian dối, hưởng thụ và vô cảm. Tha thứ cho người làm tổn thương mình thay vì nuôi hận thù. Sẵn sàng giúp đỡ người nghèo, người yếu thế mà không cần được biết ơn. Trung thành với đời sống hôn nhân, linh mục, tu sĩ dù gặp khó khăn. Từ chối những hành vi phi đạo đức, dù có lợi cho bản thân.
Cửa hẹp không ở đâu xa. Nó ở ngay trong lựa chọn mỗi ngày, trong cách ta sống đức tin, yêu thương và phục vụ tha nhân của mỗi chúng ta. Vì thế, Lời Chúa mời gọi chúng ta: hãy nỗ lực bước qua cửa hẹp bằng đời sống cầu nguyện, hy sinh và gắn bó với Chúa trong từng phút giây sống. Chấp nhận sự sửa dạy của Chúa như dấu chỉ của tình yêu, để lớn lên trong sự thánh thiện. Loan báo Tin Mừng bằng lời nói và hành động, như ngôn sứ Isaia mô tả: "Giữa chúng, Ta sẽ đặt một dấu hiệu … và chúng sẽ loan báo vinh quang của Ta giữa các nước" (Is 66,19). Đừng ai trong chúng ta tự mãn nghĩ rằng, tôi biết Chúa rồi, tôi có đạo rồi, tôi từng tham gia nhà thờ… là đủ. Như Chúa nói : "Ta không biết các ngươi tự đâu đến; Hãy kéo đi xa Ta, hết thảy phường gian ác! " (Lc 13,27). Hãy xét lại lối sống của mình : tôi có thật sự bước đi trên đường hẹp, hay chỉ đứng bên ngoài mà ngỡ mình ở trong?
Nguyện xin Chúa Thánh Thần giúp chúng ta có can đảm sống đức tin cách nghiêm túc, siêng năng qua cửa hẹp mỗi ngày bằng tình yêu, sự khiêm nhường và lòng trung thành. Amen.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
============
Suy niệm 3: ‘CỬA HẸP’ CHẲNG PHẢI VÌ ‘NƯỚC TRỜI HẸP’
Một lần nọ, trong lớp học giáo lý. Sau khi được cô giáo lý viên trẻ chia sẻ về chủ đề “Qua cửa hẹp vào Nước Trời”, em Nô-bi-ta bèn đứng lên hỏi:
- Thưa cô, vậy trong Thiên Đàng, toàn là người Việt Nam và Á Châu đúng không cô?
Giáo lý viên sững sờ:
- Sao em có suy nghĩ thú vị vậy?
Nô-bi-ta trả lời không chút do dự:
- Dạ, vì cửa Thiên Đàng hẹp và nhỏ, nên người cao to, lực lưỡng như Mỹ Châu, Âu Châu thì làm sao đi qua được. Chỉ những người vóc dáng bé nhỏ, chiều cao khiêm tốn mới qua cửa hẹp đấy ạ!
Giáo lý viên: !!!!!!
Lời Chúa hôm nay cho chúng ta biết rằng ‘cửa hẹp không phải vì Nước Trời hẹp’. Nước Thiên Chúa rộng mênh mông, có thể đón tiếp hết thảy mọi người; nhưng chẳng phải ai cũng vào được, vì nếu không “cố gắng vào qua cửa hẹp” (x. Lc 13, 24).
Chắc hẳn, Đức Giê-su đề cập đến ‘cửa hẹp’ trên phương diện thiêng liêng, chứ không hệ tại nơi ý nghĩa vật lý hay thể lý. Tuy nhiên, chúng ta cần xác tín: Thiên Chúa “tập họp mọi dân tộc và mọi ngôn ngữ; họ sẽ đến và được thấy vinh quang của Ngài” (x. Is 66, 18). Tất cả mọi dân nước đều được mời gọi thừa hưởng hạnh phúc Nước Trời, nhưng phải hội đủ điều kiện ‘đi qua cửa hẹp’ như Đức Giê-su Ki-tô, Con Thiên Chúa đã tự nguyện bước trên con đường hẹp, con đường Thập giá, con đường Tử nạn-Phục sinh, con đường tự khiêm tự hạ sâu thẳm, và con đường vâng phục.
Noi gương Ngài, chúng ta cùng nhau lắng nghe, thực hành Lời Chúa và trung tín bước theo chân Đức Giê-su mỗi ngày, dám can đảm rèn luyện-đồng hành với nhau trên ‘con đường hẹp’ hoặc ‘bước qua cửa hẹp’. Con đường của sự từ bỏ mình, con đường hy sinh-chịu sửa dạy, con đường bác ái-tha thứ, và con đường vâng phục Thánh ý.
Trước hết, Con đường hẹp là con đường của sự từ bỏ mình. “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng mà theo” (x. Lc 9, 23). Đi qua con đường hẹp hoặc cửa hẹp đồng nghĩa với việc từ bỏ cái tôi, sự kiêu ngạo, thái độ hóng hách, chèn ép, chà đạp người khác. Bước trên con đường hẹp cũng là hành vi từ bỏ tất cả những gì đi ngược lại với phẩm giá và lương tâm của con người dù nó mang lại lợi lộc nhiều đến mấy đi chăng nữa! Sống theo linh đạo ‘qua cửa hẹp’ cũng chính là việc từ bỏ những quyến luyến vật chất, tình cảm mộng mị, những thói quen xấu, hay tôn thờ ngẫu tượng lệch lạc như thần tài, bói toán, sắc dục, mê tín, dị đoan, v.v…
Thứ đến, Con đường hẹp là con đường của lối sống hy sinh. Hết thảy những ai bằng lòng bước qua cửa hẹp, đều sẵn sàng dành thời gian, tài năng, công sức, tiền của, vật chất của mình cho tha nhân, vì muốn mang lại niềm vui cho anh chị em. Hơn nữa, vui mừng khi được Chúa sửa dạy, không nản lòng khi Ngài khiển trách vì “Chúa thương ai thì mới sửa dạy kẻ ấy, và có nhận ai làm con thì Ngài mới cho roi cho vọt” (x. Dt 12, 6). Theo thói thường, chẳng mấy ai lấy làm vui thích khi được sửa dạy, có chăng chỉ thấy buồn phiền. Nhưng sau đó, “những ai chịu rèn luyện như thế sẽ gặt được hoa trái là bình an và công bình” (Dt 12, 11), bởi lẽ “Thiên Chúa răn dạy vì lợi ích của chúng ta, để chúng ta được thông phần vào sự thánh thiện của Ngài” (x. Dt 12, 10). Người bước qua ‘cửa hẹp’ biết cảm thông chứ không ganh tị, biết cảm thương chứ không ác cảm, biết đồng cảm chứ không đồng loã hoặc đồng minh làm những việc xấu xa, biết động viên-khuyến khích nhau chứ không dèm pha hay đặt điều, v.v…
Ngoài ra, Con đường hẹp là con đường của bác ái và tha thứ. Hễ ai khao khát vào Nước Trời, chắc hẳn phải gieo bước trên con đường yêu thương Giê-su. Ngài đã tự khiêm tự hạ, trở nên nhỏ bé, mặc lấy xác phàm, cúi xuống rửa chân cho môn đệ, “yêu thương họ đến cùng” (Ga 13, 1), chịu khổ hình vác Thập giá, chịu tử nạn vì tội lỗi chúng ta, ngay lúc ‘thập tự nhất sinh’ trên Thập giá, Ngài cầu xin Chúa Cha tha thứ cho những kẻ ra tay giết mình, trong bữa tiệc Ly, Ngài trao ban chính sự sống Ngài cho các Tông đồ, và sự sống này tiếp tục được hiến trao cho chúng ta qua Bí tích Thánh Thể - bí tích tình yêu, Ngài sống lại, lên trời, ngự bên hữu Chúa Cha khẩn cầu cho chúng ta. Con đường Giê-su chính là nẻo đường tình yêu và tha thứ, là con đường tuyệt mỹ, nhưng đầy chông gai. Bởi lẽ, yêu thương vô vị lợi và sống bác ái vị tha chính là hạ mình xuống tận cùng, ngõ hầu nâng người khác lên; hơn thế, con đường yêu thương là nẻo đường của tâm hồn sẵn sàng đón nhận như Đức Giê-su đã chịu nhục nhã, bị chỉ trích, v.v…, nhưng Ngài vẫn một lòng thứ tha.
Sau cùng, Con đường hẹp là con đường vâng phục Thánh ý. Ở đời, ai ai cũng muốn phấn đấu vươn lên, hoàn tất ý muốn cá nhân, hoặc nỗ lực phấn đấu để thành đạt. Thế nhưng, vào Nước Trời thì ngược lại: "Ai nâng mình lên sẽ bị hạ xuống. Ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên” (Lc 14,11). Lẽ dĩ nhiên, Thánh ý Chúa trong cuộc đời ta khác xa với ý ta muốn. Nhưng, khi chấp nhận Thánh ý Chúa trong đời chúng ta cũng là lúc biết chấp nhận bỏ mình, biến mình ra không để Chúa tự do hành động trong ta. Và rồi sẵn sàng bước theo Chúa trên những nẻo đường dẫu có mới lạ, gập ghềnh, chông gai và chẳng mấy ai đi. Nhờ vậy, Chúa sẽ dẫn đưa chúng ta vào ‘xa lộ’ huyền nhiệm yêu thương và cho chúng ta dự phần vào sự sống vĩnh hằng.
Tóm lại, ‘đi qua cửa hẹp’ hoặc ‘gieo bước trên con đường hẹp’ chính là chấp nhận con đường Thập giá mà Đức Giê-su đã đi. Tuy vậy, con đường hẹp thế này chẳng mấy hấp dẫn đối với nhiều người trong thế giới hôm nay, khi cuộc sống đã quá đầy đủ, tiện lợi, tiện nghi và giàu sang! Theo lẽ thường, không ai không thích bước đi trên con đường rộng rãi, phẳng phiu và dễ dãi; nhưng con đường này khiến họ hưởng thụ bất chấp hậu quả, chứ chẳng phải con đường dẫn tới sự sống đời đời.
Lạy Chúa, xin thương giúp con
Sẵn sàng đi qua cửa hẹp
Theo chân Giê-su Ki-tô
Bước trên nẻo đường yêu thương. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng
============
Suy niệm 4: CỬA HẸP
Trên đường đi, có người tò mò hỏi Đức Giêsu xem có nhiều người được vào nước trời hay không. Người không trả lời thẳng mà vừa cảnh báo vừa giục giã: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được” (Lc 13, 24).
Một luật chung trong cuộc sống, mọi thành đạt không đến một cách ngẫu nhiên, nhưng là kết quả của những cố gắng kiên nhẫn lâu dài. Cuộc sống đức tin cũng được ví như cuộc chiến đấu cam go. Thánh Phaolô ví cuộc hành trình này như một cuộc chạy đua. Muốn đạt được chiến thắng, người lực sĩ nào cũng phải dày công luyện tập. Con đường Đức tin là con đường chật hẹp, trong cuộc chiến đấu đòi hỏi phải có nhiều hy sinh, từ bỏ những đòi hỏi của thân xác, phải chiến đấu một cách anh hùng. “Ai muốn theo Ta, phải từ bỏ mình, vác thập giá hằng ngày mà theo Ta.” (Mt 10, 38). Con đường dễ dãi là con đường dẫn đến hư mất, mà nhiều người lại thích đi theo con đường đó. Đường hẹp là lối đi của Đức Giêsu, sẽ dẫn đến sự sống. Nếu tôi mở lòng đón Chúa vào cuộc đời, sống gắn bó mật thiết trong Ngài, tôi sẽ nhận ra những “cồng kềnh” khó qua cửa hẹp ấy của mình. Nhờ Ngài tôi được Ngài uốn nắn cho xứng, cho cân, dù có hẹp nữa tôi vẫn có thể vượt qua. Nếu tôi không qua bằng con đường của Ngài mà sống buông thả theo ý riêng, thì dù có... nới cửa cũng vẫn khó mà vào nổi được.
“Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khóa cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: “Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào!”, thì ông sẽ bảo anh em: “Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!” Bấy giờ anh em mới nói: “Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi.” Nhưng ông sẽ đáp lại: “Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!” (Lc 13, 25-27). Đức Giêsu cảnh báo những người Do Thái không trung tín, thì chính họ sẽ bị chối từ như những người chưa bao giờ quen biết Người, mặc dù hôm nay Người đang hiện diện và giảng dạy trên đường phố của họ. Bấy giờ họ sẽ phải ngỡ ngàng, khóc lóc khi thấy các tổ phụ và các ngôn sứ được ở trong nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. Thiên hạ đông tây nam bắc sẽ đến dự tiệc trong nước ấy. Mọi sự như bị đảo lộn, bởi vậy mới có chuyện những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót.
Lạy Chúa Giêsu là Đường, là cửa dẫn đến sự sống! Cửa Giêsu, đường của Chúa là con đường tuyệt vời nhất. Xin cho chúng con biết đi vào cửa, đi trên con đường của Chúa. Khi sống gắn bó mật thiết với Chúa, chúng con sẽ được giải gỡ khỏi những ràng buộc níu kéo của dễ dãi thế trần, mà được tự do thanh thoát bay vào khung trời rộng mở của Chúa. Vượt qua những khuynh hướng tự nhiên, chúng con sẽ biết làm cho nhau những điều tốt lành như Chúa đã làm cho chúng con. Amen.
Én Nhỏ
=============