Thứ năm, 07/08/2025

Suy niệm Tin mừng Chúa Nhật XIX Thường niên năm C (Kn 18,6-9; Dt 11,1-2.8-19; Lc 12,32-48)

Cập nhật lúc 08:19 07/08/2025
 

Bài đọc 1: Kn 18,6-9

Chúa dùng hình phạt giáng xuống đối phương, để làm cho chúng con được rạng rỡ.

Bài trích sách Khôn ngoan.

6Lạy Chúa,
đêm vượt qua đã được báo trước cho cha ông chúng con,
để khi biết chắc lời hứa mình tin là lời hứa nào,
các ngài thêm can đảm.
7Dân Chúa đã trông đợi đêm ấy
như đêm cứu thoát người chính trực và tiêu diệt kẻ địch thù.
8Quả vậy, Chúa dùng hình phạt giáng xuống đối phương
để làm cho chúng con được rạng rỡ
và kêu gọi chúng con đến với Ngài.
9Con lành cháu thánh của những người lương thiện
âm thầm dâng lễ tế trong nhà.
Họ đồng tâm nhất trí về luật sau đây của Thiên Chúa
là trong dân thánh, có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chia.
Và ngay từ bấy giờ,
họ đã xướng lên những bài ca do cha ông truyền lại.


Bài đọc 2: Hr 11,1-2.8-19 

Ông Áp-ra-ham trông đợi một thành có nền móng do chính Thiên Chúa vẽ mẫu và xây dựng.

Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.

1 Thưa anh em, đức tin là bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không thấy. 2 Nhờ đức tin ấy, các tiền nhân đã được Thiên Chúa chứng giám.

8 Nhờ đức tin, ông Áp-ra-ham đã vâng nghe tiếng Chúa gọi mà ra đi đến một nơi ông sẽ được lãnh nhận làm gia nghiệp. Ông đã ra đi mà không biết mình đi đâu. 9 Nhờ đức tin, ông đã tới cư ngụ tại Đất Hứa như tại một nơi đất khách, ông sống trong lều cũng như ông I-xa-ác và ông Gia-cóp là những người đồng thừa kế cùng một lời hứa, 10 vì ông trông đợi một thành có nền móng do chính Thiên Chúa vẽ mẫu và xây dựng. 11 Nhờ đức tin, cả bà Xa-ra vốn hiếm muộn, cũng đã có thể thụ thai và sinh con nối dòng vào lúc tuổi đã cao, vì bà tin rằng Đấng đã hứa là Đấng trung tín. 12 Bởi vậy, do một người duy nhất, một người kể như chết rồi mà đã sinh ra một dòng dõi nhiều như sao trời cát biển, không tài nào đếm được. 13 Tất cả các ngài đã chết, lúc vẫn còn tin như vậy, mặc dù chưa được hưởng các điều Thiên Chúa hứa ; nhưng từ xa các ngài đã thấy và đón chào các điều ấy, cùng xưng mình là ngoại kiều, là lữ khách trên mặt đất. 14 Những người nói như vậy cho thấy là họ đang đi tìm một quê hương. 15 Và nếu quả thật họ còn nhớ tới quê hương mình đã bỏ ra đi, thì họ vẫn có cơ hội trở về. 16 Nhưng thực ra các ngài mong ước một quê hương tốt đẹp hơn, đó là quê hương trên trời. Bởi vậy, Thiên Chúa đã không hổ thẹn để cho các ngài gọi mình là Thiên Chúa của các ngài, vì Người đã chuẩn bị một thành cho các ngài.

17 Nhờ đức tin, khi bị thử thách, ông Áp-ra-ham đã hiến tế I-xa-ác ; dù đã nhận được lời hứa, ông vẫn hiến tế người con một. 18 Về người con này, Thiên Chúa đã phán bảo: Chính do I-xa-ác mà sẽ có một dòng dõi mang tên ngươi. 19 Quả thật, ông Áp-ra-ham nghĩ rằng Thiên Chúa có quyền năng cho người chết trỗi dậy. Rốt cuộc, ông đã nhận lại người con ấy như là một biểu tượng.

Tin Mừng: Lc 12,32-48 

Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

32 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em.

33 “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá. 34 Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó.

35 “Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. 36 Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay. 37 Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ. 38 Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ. 39 Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình đâu. 40 Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.”

41 Bấy giờ ông Phê-rô hỏi: “Lạy Chúa, Chúa nói dụ ngôn này cho chúng con hay cho tất cả mọi người ?” 42 Chúa đáp: “Vậy thì ai là người quản gia trung tín, khôn ngoan, mà ông chủ sẽ đặt lên coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc ? 43 Khi chủ về mà thấy đầy tớ ấy đang làm như vậy, thì thật là phúc cho anh ta. 44Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình. 45 Nhưng nếu người đầy tớ ấy nghĩ bụng: ‘Còn lâu chủ ta mới về’, và bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa, 46 chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với những tên thất tín.

47 “Đầy tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. 48 Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.”

============

Suy niệm 1: HÃY CANH THỨC SẴN SÀNG
(CHÚA NHẬT TUẦN 19 TN NĂM C)
 
Qua Lời Tổng Nguyện của Chúa Nhật Tuần 19 Thường Niên, Năm C này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúng ta đã được phúc gọi Chúa là Cha, xin Chúa cho chúng ta ngày càng thêm lòng hiếu thảo, hầu đáng được hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban.
 
Được phúc gọi Chúa là Cha, được Chúa yêu bằng mối tình muôn thuở, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách ngôn sứ Hôsê: Trái tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi. Không một hình ảnh nào có khả năng diễn tả hết những gì Thiên Chúa mặc khải cho ta về tình thương của Người. Sau khi trình bày Thiên Chúa như người chồng bị phản bội, Hôsê lại nói về Người như người cha nhân ái bị con cái đối xử bạc bẽo… Trái tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi. Ta sẽ không hành động theo cơn nóng giận, vì Ta là Thiên Chúa chứ không phải người phàm. Ta đã yêu thương ngươi bằng mối tình muôn thuở, nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng xót thương.
 
Được phúc gọi Chúa là Cha, được Chúa xót thương bằng tình yêu hiến tế, thí luôn cả mạng sống của Người, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích sách Đối thoại của thánh Catarina Xiêna nói về: Tình thương khôn lường của Chúa… Lạy Chúa, con xin ca ngợi tình thương và công lý, con đàn hát kính Ngài. Con nguyện chủ tâm theo đường hoàn hảo, bao giờ Ngài mới đến cùng con? Con sẽ sống theo lòng thuần khiết ở trong cửa trong nhà.
 
Được phúc gọi Chúa là Cha, được Chúa chọn làm gia nghiệp, được Chúa gìn giữ chở che khỏi mọi quân thù, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Khôn Ngoan: Chúa dùng hình phạt giáng xuống đối phương, để làm cho chúng con được rạng rỡTrong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 32, vịnh gia cho thấy: Hạnh phúc thay dân nào Chúa chọn làm gia nghiệp. Người công chính, hãy reo hò mừng Chúa, kẻ ngay lành, nào cất tiếng ngợi khen. Hạnh phúc thay quốc gia được Chúa làm Chúa Tể. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, thư Hípri nói: Ông Ápraham trông đợi một thành có nền móng do chính Thiên Chúa vẽ mẫu và xây dựng.
 
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Anh em hãy canh thức và hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng. Hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn, kho tàng ở đâu lòng trí ở đó, vì vậy, ta hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời. Chúa để mắt trông nom người kính sợ Chúa, kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương, hầu cứu họ khỏi tay thần chết và nuôi sống trong buổi cơ hàn. Nhờ đức tin, khi bị thử thách, ông Ápraham đã hiến tế Ixaác; dù chưa nhận được lời hứa, ông vẫn hiến tế người con một, vì ông tin vào quyền năng của Chúa. Giao ước đã lập ra muôn đời Chúa nhớ mãi, còn, chúng ta luôn bội tín thất trung. Tuy nhiên, Thiên Chúa đã ban cho chúng ta Ngôi Lời, Con Một Chúa, làm Đấng trung gian hòa giải giữa chúng ta với Chúa. Chúa đã chỉ định cho Người mặc lấy nhân tính của chúng ta, và Người đã vâng lệnh thi hành. Nhờ vậy, Người đã nên sự công chính của chúng ta: Người đã mang lấy mọi điều bất chính và gian ác của chúng ta, và đã trừng phạt chúng nơi chính mình. Ôi tình yêu sâu thẳm khôn lường! Thử hỏi có con tim nào chai đá đến nỗi không rúng động, không vỡ ra trước Đấng cao cả dường ấy, lại hạ mình tới mức thấp hèn như thế này, mức thấp hèn của loài người chúng ta. Chúng ta là hình ảnh của Chúa, thế mà, Chúa lại trở nên giống chúng ta khi mang lấy thân phận người phàm. Chúa chính là gia nghiệp, là kho tàng của chúng ta, chúng ta phải luôn canh thức, sẵn sàng để gìn giữ hồng ân khôn dò khôn thấu này. Chúng ta đã được phúc gọi Chúa là Cha, ước gì chúng ta ngày càng thêm lòng hiếu thảo, hầu đáng được hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban. Ước gì được như thế!

Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

============

Suy niệm 2: KHO TÀNG CỦA TA ĐANG Ở ĐÂU?

Xảy ra một câu chuyện bất ngờ, nhưng thật tang thương, khi hàng loạt bài báo đều đăng tin anh chàng khoẻ mạnh, đẹp trai bị đột tử. Ai ai cũng biết rõ hằng ngày anh chăm chỉ đi làm, kiếm tiền, dành dùm, hầu chăm sóc bản thân cũng như mẹ già. Lúc anh đã ra đi vĩnh viễn, khi khám tử thi, người ta phát hiện dường như cánh tay trái của anh vẫn cố vươn ra, chỉ về phía có chiếc két sắt đóng đầy bụi cũ kỹ. Nhưng rồi, chẳng ai để ý đến. Chỉ sau khi tang lễ hoàn tất, họ hàng xa của anh lấy làm hiếu kỳ, bèn mở két sắt ra, ôi trông như đứng trước một kho báu đã chôn giấu từ rất lâu, nay được khai quật lên toàn vàng bạc, tiền của!

Kho tàng này còn ở lại trần gian, còn anh giờ phải ra đi, không trở lại. Chắc hẳn, ai ai trong chúng ta cũng có một kho tàng. Vậy, kho tàng của chúng ta đang ở đâu? Đức Giê-su khẳng định: “Kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em cũng ở đó” (Lc 12, 34). Quả thật, tục ngữ Việt Nam nói rất chí lý: Đồng tiền đi liền khúc ruột. Những gì quý giá nhất, chúng ta đều cất giữ kỹ lưỡng. Những gì quý giá, chúng ta thường nghĩ suy, để lòng trí hướng về nó.

Tuy nhiên, trong bài Tin Mừng, Đức Giê-su còn dạy: “Hãy sắm lấy những túi tiền chẳng bao giờ cũ rách, một kho tàng chẳng thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm cắp không bén mảng, mối mọt cũng không đục phá” (Lc 12, 33). Thật vậy, gây dựng kho tàng trên trời thì đảm bảo hơn kho tàng ở hạ giới. Nhưng lạ lùng thay, cách gây dựng kho tàng trên trời lại khác hẳn so với cách xây dựng kho tàng trần gian. Chẳng cần nói nhiều, hẳn ai trong chúng ta đều biết để gây dựng kho tàng trần gian, chúng ta phải tích trữ, tiết kiệm, hà tiện, tính toán, đến nỗi ích kỷ thì lúc ấy kho lẫm mới gia tăng, tài sản mới rủng rỉnh. Ngược lại, để gây dựng kho tàng trên trời, chúng ta phải biết cho đi, chúng ta phải biết chia san. Càng quảng đại cho đi, lại càng trở nên giàu có. Càng chia sẻ với người, với đời, lại càng được đầy dư. Càng ban tặng, lại càng được phong phú. Đây chính là những đặc tính của người quản lý khôn ngoan và trung tín, mà Lời Chúa mời gọi chúng ta hôm nay.

Cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn nói chẳng sai: Con chim ở trọ cành tre, con cá ở trọ trong khe nước nguồn…Môi xinh ở trọ người xinh, duyên dáng ở trọ đôi chân Thuý kiều…Tôi nay ở trọ trần gian, mai sau về chốn xa xăm với Người…Cuộc sống trần gian này chỉ tạm thời như việc ở trọ vậy. Chúng ta được Chúa trao phó thời gian, sức khoẻ, tài năng, tiềm năng, trí lực, thể lực, v.v…không phải để chúng ta trở nên ‘ông/bà chủ con’ của bản thân hoặc của người khác, mà đúng hơn là người quản lý không hơn không kém. Chúa mong muốn chúng ta là người quản lý trung tín và khôn ngoan, người quản lý biết gây dựng kho tàng trên trời vĩnh viễn, không bao giờ hư mất. Nhưng để trở nên người quản lý trung tín và khôn ngoan, chúng ta cần đặt trên nền tảng đức tin như ông Áp-ra-ham đã tín thác, tin tưởng vào Thiên Chúa, và thực thi lời Ngài phán truyền, dù ông không biết nơi đích đến là đâu (x. Dt 11, 8). Vì chưng, “đức tin bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không thấy” (x. Dt 11, 1).

Hơn nữa, nhờ đức tin mà người quản lý khôn ngoan và trung tín luôn tỉnh thức trước những cơn ngủ mê, những giấc mộng mị của thói đời dửng dưng, lối sống ‘mặc kệ nó’ (chẳng hề quan tâm đến tha nhân, chỉ biết cái tôi của mình), thói quen tích trữ hơn là cho đi, cách sống đòi hỏi, chỉ muốn nhận, chứ chẳng bao giờ chia san tất cả ân sủng, tài nguyên, tài năng, trí lực, thời gian, v.v…cho tha nhân, vì đó chính là những tài sản Chúa trao cho chúng ta quản lý và sẻ chia không ngừng. Ngoài ra, người quản lý trung tín và khôn ngoan chẳng bao giờ được bội phản, bất trung, quay lưng chống lại Thiên Chúa bằng cách dùng ơn Chúa bội tín Ngài, dùng thời gian Chúa ban ủ mưu, thực hiện những việc làm xấu xa, dùng sức mạnh-quyền lực dèm pha, chà đạp, áp bức kẻ khác, dùng tài năng cho tư lợi mà chẳng biết cống hiến, phục vụ, v.v…Nhưng đúng hơn, người quản lý trung tín và khôn ngoan dùng tất cả những gì Chúa ban để phục vụ Ngài, Giáo hội và tha nhân. Vì “hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn” (Lc 12, 48).

Sau cùng, nhờ đức tin mà người quản lý khôn ngoan-trung tín biết nhẫn nại đợi chờ trong tinh thần tỉnh thức. Không ai trong chúng ta biết khi nào mặt trời lặn lần sau cùng trong đời mình, và chẳng ai có thể biết được ngày nào được nhìn thấy ánh dương chiếu rọi lần cuối. Cuộc đời này ở trọ chóng qua, nhưng Chúa lại hay đến bất ngờ, vì thế là người quản lý tín trung-khôn ngoan, chúng ta phải tỉnh thức đợi chờ. Nhưng chẳng phải thụ động ngồi đó khoanh tay đứng ngồi không yên, hoặc đứng nhìn! Không, đợi chờ trong tỉnh thức đồng nghĩa với việc tích cực sống đạo, hăng say làm việc bác ái, thắt lưng-đốt đèn, giữ ngọn lửa nhiệt huyết, ngọn nến đức tin cháy sáng luôn mãi. Hơn thế, tỉnh thức chờ đợi là sống tinh thần phục vụ không ngơi nghỉ. Dẫu Chúa có đến bất ngờ như kẻ trộm đi chăng nữa, Ngài cũng nhìn thấy người quản lý khôn ngoan-trung tín đang hăng say phục vụ, đang chia san với tha nhân, đang thực thi Lời Chúa dạy.

Lạy Chúa, ước gì kho tàng con

Trong tấm lòng sắt son, chân thành

Trở nên người quản lý khôn ngoan

Luôn thức tỉnh đợi chờ thực thi

Lời rao truyền Chúa chỉ (dẫn) đỡ nâng

Mãi là người quản lý ân cần

Đèn rạng chiếu, tảo tần chia san

Với tâm hồn trao bao, hiến dâng.

Lm. Xuân Hy Vọng

============

Suy niệm 3:  TỈNH THỨC
 “Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay”. (Lc 12,35-36).
Đức Giêsu dạy ta sống trong sự tỉnh thức, sẵn sàng chờ đợi Chúa Kitô đến bằng việc “thắt dây lưng và cầm đèn sáng”. Y phục của Người Do Thái thời đó mặc vừa dài vừa rộng. Để khỏi vướng víu khi đi lại hay làm việc, họ phải xắn lên và thắt đai lưng cho gọn. Tin Mừng hôm nay Chúa dạy tôi phải có thái độ sẵn sàng đón chờ Chúa đến, phải loại bỏ những cản trở như danh vọng, đam mê, những thứ khác ràng buộc, khiến ta mất tự do, không hoàn toàn thuộc về Chúa, để sẵn sàng ra đón tiếp Người đến cách chung hay riêng. Người Kitô hữu phải có thái độ luôn tỉnh thức. Tỉnh thức còn là luôn ở trong tình trạng “đang làm nhiệm vụ”. Tỉnh thức là thái độ của người đầy tớ trung tín và khôn ngoan, biết mình đang làm gì. Sự lựa chọn trong giây phút hiện tại sẽ định đoạt số phận trong cuộc đời vĩnh hằng. Tỉnh thức là dấu hiệu của người đang sống đức tin sống động, kết hợp mật thiết với Chúa, sẽ có tâm hồn bình an hạnh phúc. Người tỉnh thức là người luôn sống tinh thần cầu nguyện: “Vậy anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người.” (Lc 21,36).
Chúa nhắc đi nhắc lại: “Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ.” (Lc 12, 36). Nếu canh hai hoặc canh ba, biết chắc giờ nào thì Chúa đến? chỉ có cách tốt nhất là luôn luôn trong tư thế sẵn sàng. Nếu lúc nào chúng con cũng “có Chúa ở cùng”, sống mật thiết với Chúa thì dù có bất ngờ, chúng con còn được vui vẻ ra đón rước Người, chứ không phải giật mình sợ hãi.
Thực ra Chúa luôn có đó, bên ta, trong ta mà ta không thấy, vì bị nhiều thứ trần gian che mờ con mắt, nên chẳng nhận ra và khó mà thấy được. Sống tỉnh thức là luôn sống gắn bó mật thiết với Chúa trong mọi nơi mọi lúc, ở trên mọi nẻo đường đời, trong sâu thẳm cõi lòng, cả khi cô đơn. Sống như vậy thì lúc Người chợt đến, có chi là bất ngờ hay phải giật mình hoảng sợ? Tỉnh thức như vậy thì Chúa đến bất cứ giờ nào cũng trong tư thế sẵn sàng. Chúa rất hài lòng và ban thưởng quá lòng ước mong: “Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ”. (Lc 12, 37).
Lạy Chúa là nguồn hạnh phúc bất diệt, xin cho chúng con luôn biết tỉnh thức, để nhận ra sự hiện diện của Chúa trong môi trường chúng con đang sống, đặc biệt trong chúng con và nơi anh chị em xung quanh. Xin dạy chúng con biết sẵn sàng đón Chúa qua việc tiếp xúc, cư xử với tha nhân, để chúng con được hưởng hạnh phúc của người con tín trung, ngay từ bây giờ và cho đến muôn đời.

                                                          Én Nhỏ

============

Suy niệm 4: Nếu còn một ngày để sống

Chúa nhật thứ XIX Thường niên C hôm nay, như một sự nối dài của Chúa nhật tuần trước, vì nếu kết thúc đoạn Tin Mừng tuần trước, Đức Giê-su nói: “Kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa” (Lc 12, 21). Vậy để trở nên giàu có trước mặt Thiên Chúa ta phải làm gì? Đức Giê-su mời gọi chúng ta: “Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên Trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát”. Tiên vàn, hãy tỉnh thức, trung tín và khôn ngoan. (x. Lc 12,32-48). Điều đó có nghĩa là: thay vì bám víu vào của cải trần gian vốn tạm thời và mong manh ấy, chúng ta được mời gọi đầu tư vào kho tàng vĩnh cửu trên Trời.

Trước hết, hãy tỉnh thức và sẵn sàng

Tin Mừng hôm nay là một lời nhắc đầy yêu thương và khẩn thiết: “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Các con hãy sẵn sàng”. (x. Lc 12, 35-36).

Vậy tỉnh thức như thế nào, có phải rằng cứ thức suốt không ngủ sao?

Thưa: Tỉnh thức không phải thức suốt không ngủ, càng không phải là chờ đợi cách thụ động. Tỉnh thức không chỉ là trạng thái tinh thần, mà còn là cách sống. Chúa Giê-su dùng hình ảnh người đầy tớ đợi chủ đi ăn cưới về để nhấn mạnh đến sự sẵn sàng và trung tín từng phút giây của đầy tớ. Mà “đầy tớ trung tính và khôn ngoan” là đầy tớ “khi chủ về còn thấy làm việc”, nghĩa là đang hăng say làm nhiệm vụ ông chủ đã giao cho. Thật “phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy.”  (x. Lc 12, 42-43).

Thứ đến, chờ đợi trong niềm tin

Tin không chỉ là một ý niệm trừu tượng, nhưng là hành động sống động: dám đứng dậy, chuẩn bị, chờ đợi trong niềm tin dù chưa thấy gì. Tác giả sách Khôn Ngoan (18,6-9) thuật lại đêm Xuất Hành lịch sử: “Chính đêm ấy, cha ông chúng ta đã biết trước, để biết chắc mình đã tin tưởng vào lời thề nào mà được can đảm” (Kn 18,6).

 Dân Ít-ra-en đã sống trong cảnh nô lệ Ai Cập bao năm. Nhưng đêm ấy là đêm Thiên Chúa ra tay cứu độ, họ chuẩn bị như thể chiến thắng đã đến. Họ ăn lễ Vượt Qua với tư thế thắt lưng, tay cầm gậy, đứng thẳng đợi chờ, vì họ tin Thiên Chúa sẽ giữ lời hứa.

Tác giả thư Do Thái khẳng định: “Đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn” (Dt 11,1)Tác giả gợi lên đức tin mẫu mực của tổ phụ Áp-ra-ham: Được Chúa gọi, ông ra đi mà không biết mình sẽ đi đến đâu; được hứa ban một dân tộc ở tuổi ông thì già và bà nhà ông đã lão, ông vẫn tin và hy vọng. Đến khi có con lớn, Thiên Chúa thử thách ông, bảo ông hiến tế con mình, ông vẫn sẵn sàng vì tin vào Chúa Chúa là Đấng trung tín với lời hứa. Thánh Au-gút-ti-nô giải thích: “Đức tin là đôi mắt của linh hồn. Ai có đức tin sẽ thấy được con đường Thiên Chúa mở ra, dù bị che phủ bởi bóng tối của thử thách”.

Nếu còn một ngày để sống

Sống đức tin là sống với niềm hy vọng kiên vững, tỉnh thức từng ngày trong yêu thương, sống có trách nhiệm và sống trong nguyện cầu. Nếu còn một ngày để sống, thì hãy sống ngày hôm nay như thể là ngày cuối cùngThánh Tê-rê-sa Hài Đồng đã nói: “Giây phút hiện tại là kho báu. Mỗi khoảnh khắc tôi sống với Chúa đều có thể biến thành vĩnh cửu” (Trích Truyện Một Tâm Hồn).

Vậy hôm nay, chúng ta hãy thắp đèn đức tin, thắt lưng, đứng thằng, ngẩng đầu lên, tay cầm đèn cháy sáng như người đợi chủ đi ăn cưới về và mở lòng đón Chúa Giê-su, Đấng sẽ trở lại trong vinh quang, nhưng cũng đến với ta mỗi ngày qua Lời Chúa và Thánh Thể.

Lạy Chúa, xin cho con sống từng phút giây như thể Chúa đang đến. Và khi Chúa đến, Chúa thấy con đang tỉnh thức trong tin yêu và sẵn sàng đón Chúa. Amen.

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

============
 
 
 

 

 

 

Thông tin khác:
 

 

 
 
 
 
Bản tin Giáo phận Hưng Hóa: Từ ngày 27/7 - 02/8/2025
Liên kết website

 

 

 

Tiêu điểm
Website www.giaophanhunghoa.org được phát triển bởi đơn vị thiết kế web: MIP™ (www.mip.vn - mCMS).
log