Mẹ sinh con ra làm gì, để cho người ta chống đối, cho cả nước gây gổ với con ?
Bài trích sách ngôn sứ Giê-rê-mi-a.
4 Hồi ấy, các thủ lãnh thưa với vua Xít-ki-gia-hu: “Xin ngài cho giết Giê-rê-mi-a đi, vì những luận điệu của ông ta đã làm nản lòng các binh sĩ còn lại trong thành này, cũng như toàn dân. Thật vậy, con người ấy chẳng mưu hoà bình cho dân này, mà chỉ gây tai hoạ.” 5 Vua Xít-ki-gia-hu nói: “Đây ông ta đang ở trong tay các ngươi ; nhà vua cũng chẳng có thể làm gì trái ý các ngươi được.” 6 Họ liền điệu ông Giê-rê-mi-a đi, và bỏ xuống một cái hầm nước của hoàng tử Man-ki-gia-hu, trong sân vệ binh. Họ lấy dây thừng thả ông Giê-rê-mi-a xuống. Vì trong hầm không có nước, mà chỉ có bùn, nên ông bị lún sâu.
8 Ông E-vét Me-léc đi ra khỏi đền vua và thưa với vua rằng: 9 “Thưa đức vua, chúa thượng tôi, những người này làm toàn những chuyện tai ác cho ngôn sứ Giê-rê-mi-a. Họ đã thả ông xuống hầm, và ông đang chết đói ở dưới ấy, vì trong thành không còn bánh nữa.” 10 Vua liền truyền cho ông E-vét Me-léc, người Cút rằng: “Ngươi hãy đem theo ba mươi người ở đây, đi kéo ngôn sứ Giê-rê-mi-a lên khỏi hầm, kẻo ông chết mất.”
Đáp ca: Tv 39,2.3.4.18 (Đ. c.14b)
Đ.Muôn lạy Chúa, xin mau phù trợ !
2Tôi đã hết lòng trông đợi Chúa,
Người nghiêng mình xuống và nghe tiếng tôi kêu.
Đ.Muôn lạy Chúa, xin mau phù trợ !
3Người kéo tôi ra khỏi hố diệt vong,
khỏi vũng lầy nhơ nhớp,
đặt chân tôi đứng trên tảng đá,
làm cho tôi bước đi vững vàng.
Đ.Muôn lạy Chúa, xin mau phù trợ !
4Chúa cho miệng tôi hát bài ca mới,
bài ca tụng Thiên Chúa chúng ta.
Thấy thế, nhiều người sẽ kính sợ
và tin tưởng vào Chúa.
Đ.Muôn lạy Chúa, xin mau phù trợ !
18Thân phận con khốn khổ nghèo hèn,
nhưng Chúa hằng nghĩ tới.
Ngài là Đấng phù trợ, là Đấng giải thoát con,
lạy Thiên Chúa con thờ, xin đừng trì hoãn !
Đ.Muôn lạy Chúa, xin mau phù trợ !
Chúng ta hãy kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta.
Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.
1 Thưa anh em, phần chúng ta, được ngần ấy nhân chứng đức tin như đám mây bao quanh, chúng ta hãy cởi bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang trói buộc mình, và hãy kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta, 2 mắt hướng về Đức Giê-su là Đấng khai mở và kiện toàn lòng tin. Chính Người đã khước từ niềm vui dành cho mình, mà cam chịu khổ hình thập giá, chẳng nề chi ô nhục, và nay đang ngự bên hữu ngai Thiên Chúa. 3 Anh em hãy tưởng nhớ Đấng đã cam chịu để cho những người tội lỗi chống đối mình như thế, để anh em khỏi sờn lòng nản chí. 4 Quả thật, trong cuộc chiến đấu với tội lỗi, anh em chưa chống trả đến mức đổ máu đâu.
Tung hô Tin Mừng: Ga 10,27
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói: Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng, và chúng theo tôi. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng: Lc 12,49-53
Thầy không đến để ban hoà bình, nhưng là đem sự chia rẽ.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
49 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên ! 50 Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất !
51 “Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hoà bình cho trái đất sao ? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ. 52 Vì từ nay, năm người trong cùng một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba chống lại hai, hai chống lại ba. 53 Họ sẽ chia rẽ nhau: cha chống lại con trai, con trai chống lại cha ; mẹ chống lại con gái, con gái chống lại mẹ ; mẹ chồng chống lại nàng dâu, nàng dâu chống lại mẹ chồng.”
============
Suy niệm 1: ĐẾN ĐEM SỰ CHIA RẼ
(CHÚA NHẬT TUẦN 20 TN NĂM C)
Qua Lời Tổng Nguyện của Chúa Nhật Tuần 20 Thường Niên, Năm C này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa dành muôn ân huệ thiêng liêng cho những người mến Chúa, xin Chúa đổ tràn tình yêu nồng nhiệt xuống tâm hồn chúng ta, giúp chúng ta một niềm mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, hầu được hưởng gia nghiệp Chúa hứa, là gia nghiệp cao quý hơn những gì lòng người dám ước mong.
Mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, chấp nhận bị bách hại khi thi hành sứ mạng Chúa trao, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách ngôn sứ Isaia: Isaia được mời gọi làm ngôn sứ. Ngôn sứ Isaia đón nhận một sứ mạng chẳng vui vẻ gì, đó là báo trước cho dân Chúa những thử thách lớn lao sẽ xảy tới. Chỉ có một số nhỏ sống sót thôi. Điều Thiên Chúa sắp mặc khải sau đây sẽ là ngọn đèn pha cho cả cuộc đời của ngôn sứ: Thiên Chúa là Đấng Thánh, là Đấng tuyệt đối siêu việt… Thánh! Thánh! Chí Thánh! Đức Chúa, Thiên Chúa toàn năng, Đấng đã có, hiện có và đang đến. Cả mặt đất rạng ngời vinh quang Chúa. Các thần xêraphim đối đáp tung hô: Thánh! Thánh! Chí Thánh! Đức Chúa các đạo binh là Đấng Thánh.
Mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, sẵn sàng làm chứng cho Chúa trước mặt thiên hạ, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích bài giảng của thánh Gioan Kim Khẩu: Muối cho đời và ánh sáng cho trần gian… Anh em sẽ nhận được sức mạnh của Thánh Thần khi Người ngự xuống trên anh em. Bấy giờ anh em sẽ là chứng nhân của Thầy cho đến tận cùng trái đất. Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm mà tôn vinh Cha của anh em.
Mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, vững lòng tin tưởng, cậy trông khi bị thử thách, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích ngôn sứ Giêrêmia: Mẹ sinh con ra làm gì, để cho người ta chống đối, cho cả nước gây gổ với con? Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 39 cho thấy: Muôn lạy Chúa, xin mau phù trợ! Tôi đã hết lòng trông đợi Chúa, Người nghiêng mình xuống và nghe tiếng tôi kêu. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, trích thư Hípri: Chúng ta hãy kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng, và chúng theo tôi. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Thầy không đến để ban hòa bình, nhưng là đem sự chia rẽ. Chiên Chúa nghe tiếng Chúa, và đi theo Chúa, mà, theo Chúa, thì, phải bị thế gian bách hại, và phải chấp nhận sự chia rẽ ngay trong chính nội tâm của mình, và với những ai, không đứng cùng chiến tuyến với mình. Các ngôn sứ, các Tông Đồ đã bị bách hại, đến lượt ta, nếu, ta nghe lời Chúa, yêu mến Chúa trên hết mọi sự, thì, ta cũng sẽ cùng chung một số phận như thế. Tuy nhiên, Chúa không bao giờ bỏ rơi ta, Người sẽ can thiệp đúng lúc để giải thoát ta, như đã giải cứu ngôn sứ Giêrêmia; Người sẽ kéo chúng ta ra khỏi hố diệt vong, khỏi vũng lầy nhơ nhớp, đặt chân ta đứng trên tảng đá, làm cho ta bước đi vững vàng. Vì thế, ta hãy cởi bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang trói buộc mình, và hãy kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta, mắt hướng về Đức Giêsu là Đấng khai mở và kiện toàn lòng tin. Chúng ta hãy tưởng nhớ Đấng đã cam chịu để cho những người tội lỗi chống đối mình như thế, để ta khỏi sờn lòng nản chí: Người ta sẽ sỉ vả ta, bách hại ta, và vu khống cho ta đủ điều xấu xa; Những lời nguyền rủa sẽ bám sát ta, nhưng, không làm hại được ta chút nào, mà còn, làm chứng cho lòng kiên vững của ta. Nếu ta sợ: không mạnh mẽ như ta phải mạnh mẽ, thì, ta sẽ bị chà đạp như muối đã hết vị mặn. Chúa dành muôn ân huệ thiêng liêng cho những người mến Chúa, ước gì ta biết mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, hầu, được hưởng gia nghiệp Chúa hứa. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
============
Suy niệm 2: Thái Bình An mang đến sự chia rẽ
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay chứa đựng những điều được cho là nghịch lý. Giê-rê-mi-a cũng như Chúa Giê-su đều có những hành động, ngôn từ gây sốc.
Giê-rê-mi-a
Thời Giê-rê-mi-a, thành Giê-ru-sa-lem đang bị quân Ba-by-lon vây hãm. Dân chúng và vua Sê-đê-kia mong đợi hòa bình, Giê-rê-mi-a lại công bố một sứ điệp “ngược dòng”: ông nói rằng cuộc kháng cự sẽ thất bại, và kêu gọi đầu hàng như một hình thức hoán cải và trở về với Thiên Chúa. Nhưng dân chúng, đặc biệt là các thủ lãnh tâu vua rằng: “Chúng tôi xin bệ hạ cho lệnh giết người này, vì nó cố ý nói những lời làm lũng đoạn tinh thần chiến sĩ còn sống sót trong thành này và toàn dân. Thực sự tên này không tìm hòa bình cho dân, mà chỉ tìm tai họa” (Gr 38, 4-6).
Các thủ lãnh phẫn nộ với Giê-rê-mi-a, cáo buộc ông làm nản lòng dân và gây nguy cho đất nước, họ xin vua xử tử ông. Dù vua Sê-đê-kia nhu nhược không bảo vệ ông, nhưng lại để mặc cho các quan ra tay. Họ ném Giê-rê-mi-a xuống một cái giếng bùn, không phải để giết ngay, mà là để ông chết dần chết mòn trong cô lập và tuyệt vọng.
Dân chúng đang tìm kiếm hòa bình mà ông lại mang đến tai họa. Quả là bi thương và đầy kịch tính cho ơn gọi, sứ mạng và cuộc đời của ông. Thiên Chúa sai Giê-rê-mi-a đến để kêu gọi dân Ít-ra-en sám hối, lại bị chính đồng bào lên án và hãm hại. Giê-rê-mi-a là hình ảnh báo trước sứ mạng của Chúa Giê-su.
Sứ mạng của Chúa Giê-su
Đến lượt Chúa Giê-su, Người cũng tuyên bố những lời chưa bao giờ các môn đệ nghe thấy: “Các con tưởng Thầy đến để đem sự bình an xuống thế gian ư? Thầy bảo các con: không phải thế, nhưng Thầy đến để đem sự chia rẽ” (Lc 12, 51-52).
Vậy chúng ta nghĩ sao đây khi Chúa Giê-su được I-sai-a loan báo là Thái Tử Hòa Bình, và ngày sinh nhật của Người được các thiên thiên chào đón với những lời ca tiếng hát: “Bình an dưới thế cho người thiện tâm“, (Lc 2, 14) và khi đi rao giảng, Người cũng đã từng công bố: “Phúc cho những ai xây dựng hoà bình” (Mt 5, 9). Cũng chính Chúa Giê-su, khi bị bắt, đã truyền cho Phê-rô: “Hãy xỏ gươm vào bao!” (Mt 26, 52). Nay lại tuyên tuyên bố: “Thầy đến để đem sự chia rẽ” (Lc 12, 51). Chúng ta giải thích sự mâu thuẫn này như thế nào?
“Lửa” là gì? “Lửa” trong Thánh Kinh thường là biểu tượng của Thánh Thần, của sự thanh luyện, và của ơn soi sáng chân lý (x. Cv 2,3). Đó là ngọn lửa thiêng liêng đốt cháy tội lỗi, bẻ gãy sự an toàn giả tạo, và làm bùng lên lòng mến Chúa. Khi Chúa Giê-su nói “Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian” (Lc 12,49), Người nói đến công trình cứu độ, sự sống mới trong Chúa Thánh Thần, và tác động chuyển hóa sâu xa trong tâm hồn nhân loại.
Câu tiếp theo: “Thầy phải chịu một phép rửa, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi hoàn tất” (Lc 12,50). Nói đến cuộc Khổ nạn sắp đến. “Phép rửa” ở đây không chỉ là nghi thức thanh tẩy, mà là dìm mình trong đau khổ, một sự tự hiến hoàn toàn trên Thập giá để khai lối mở đường đến ơn cứu độ.’
Thái Tử Bình An mang đến sự chia rẽ
Đoạn kết trong Tin Mừng hôm nay gây bối rối: “Vì từ nay năm người trong một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba người chống lại hai, và hai người chống lại ba: cha chống đối con trai, và con trai chống đối cha; mẹ chống đối con gái, con gái chống đối mẹ; mẹ chồng chống đối nàng dâu, nàng dâu chống đối mẹ chồng” (Lc 12, 53). Tuy nhiên, sự “chia rẽ” ở đây không phải là bạo lực hay thù địch, mà làhệ quả tất yếu của việc chọn lựa sống theo chân lý.
Không phải Đức Giê-su có ý đến để đem sự chia rẽ và chiến tranh, nhưng điều Người mang đến, không thể tránh được sự chia rẽ và sự chống đối, bởi vì Người đặt dân chúng trước một sự lựa chọn. Và khi đối mặt với sự cần thiết phải lựa chọn theo ánh sáng hoặc theo bóng tối. Chúng ta biết rằng sự tự do con người sẽ phản ứng nhiều cách khác nhau. Và chính trong sự chọn lựa dứt khoát đó, những mối quan hệ thân thiết nhất, gia đình, bạn bè, có thể bị thử thách. Không phải vì Chúa Giê-su mang đến sự chia rẽ, nhưng vì sự thật vốn gây xáo trộn nếu người ta không đón nhận.
Chúa Giê-su là “Thái Tử Hòa Bình“, nhưng bình an Chúa ban không phải sự yên ổn bề ngoài hay “đồng thuận cho qua chuyện”. Đó là bình an dù phải chịu mất mát.
Một người chọn sống đức tin nghiêm túc, lại bị chính người thân hiểu lầm, cho là “cực đoan” hay “khác người”. Người sống theo giá trị Tin Mừng, không tham nhũng, thì có thể bị mỉa mai. Một người dấn thân sống công chính, có thể bị chống đối ngay trong cộng đoàn.
Người dám nói thật, sống liêm chính, chống lại sự bất công như Giê-rê-mi-a trong Bài đọc I sẽ bị loại trừ. Ánh sáng luôn gây khó chịu cho bóng tối. Đó là chia rẽ cần thiết để thanh luyện, hoán cải và sinh ơn cứu độ.
Chúng ta được mời gọi đừng sợ sự “chia rẽ vì Tin Mừng“. Đôi khi, chính sự “bị tách ra” khỏi đám đông là bằng chứng ta đang đi đúng hướng. Nhưng không ai bị bỏ rơi, ngọn lửa Thánh Thần vẫn đang hoạt động, và bình an thật vẫn đang được ban tặng, không phải là tránh khổ, mà là vượt thắng trong khổ.
Chúa Giê-su là Thái Tử Hòa Bình đem đến bình an nội tâm sâu xa, nhưng hành trình đến đó đi ngang qua thử thách, từ bỏ, và cả chia rẽ. Bài Tin Mừng hôm nay là lời cảnh tỉnh nhưng cũng là lời mời gọi hy vọng: Hãy đón nhận ngọn lửa Thánh Thần, chấp nhận phép rửa đau khổ, và bước đi trên con đường hẹp, vì chính đó là con đường dẫn đến bình an vĩnh cửu trong Thiên Chúa.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
============
Suy niệm 3: SỰ BÌNH AN ĐÍCH THỰC
Mỗi người trong chúng ta không nhiều thì ít cũng trải nghiệm những biến cố đau thương, mất mát, đối diện với sự sống và cái chết, giành giật giữa sự bình an và nỗi bất an trong tâm hồn, đắn đo suy nghĩ chọn lựa để đưa ra quyết định đúng đắn hay đã trót mắc sai lầm, v.v... Một câu nói vô danh rất thú vị đáng để chúng ta gẫm suy: “Cuộc đời là một bài kiểm tra khó tột cùng. Nhiều thí sinh đã thất bại vì họ nhầm tưởng cứ sao chép đáp án của nhau là đỗ đạt, nhưng họ lầm vì đáp án của mỗi người hoàn toàn khác nhau”.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta biết can đảm chọn lựa điều Chúa muốn hơn là bản thân hoài vọng, biết chấp nhận sự thua thiệt đời này mà được hạnh phúc vĩnh cửu đời sau, biết từ bỏ những ảo vọng, tham vọng mà nghiệm thấy sự bình an đích thực trong tâm hồn. Và sự bình an này chỉ một mình Thiên Chúa mới lấp đầy tâm hồn hằng khắc khoải, khát vọng của chúng ta thôi.
Thoạt tiên, khi đọc bài Phúc Âm theo Thánh Lu-ca hôm nay, chắc hẳn ai cũng ngỡ ngàng, và có thể không đồng tình với Chúa Giê-su khi Ngài nói: “Thầy không đến để đem bình an, nhưng đem sự chia rẽ” (x.Lc 12, 51). Xem ra nghịch lý, khó chấp nhận; nhưng suy đi, nghĩ lại, ngẫm suy cho kỹ, thì câu nói này lại là một chân lý tuyệt vời, sâu xa. Vì sự bình an, hoà bình đích thực chỉ có sau khi đã quyết liệt đấu tranh chọn lựa giữa điều tốt và điều xấu, giữa sự lành và tội lỗi, giữa ý định của Thiên Chúa và ước vọng trần tục ngay trong tâm hồn chúng ta, trong gia đình (đặc biệt gia đình ‘đạo ai người ấy giữ’), trong cộng đoàn giáo xứ, trong Giáo hội và trong xã hội đầy biến chuyển ngày nay. Vào một buổi yết kiến chung, Đức Thánh Cha Phan-xi-cô đã nói: “Nếu chúng ta ước ao theo sát chân Chúa Giê-su, chúng ta nên loại bỏ lối sống dễ giải, quá tiện nghi mà hy sinh vác Thập giá mình với cả lòng nhiệt thành, hân hoan”. Quả thật, sự bình an đích thực mà Chúa Giê-su muốn đem đến cho thế gian này đó chính là Lửa tình yêu, Lửa Thánh Linh nung nấu, thánh hoá, biến đổi chúng ta biết phân định, phân rẽ sự ác khỏi điều thiện hảo, bóng tối tội lỗi khỏi ánh sáng của ân sủng... “Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy lên...” (x. Lc 12, 49). Và nhờ ngọn Lửa Thánh Linh thanh tẩy mọi bợn nhơ, hoen úa tâm hồn, những dục vọng trần tục được loại bỏ chỉ còn lại sự tinh tuyền trọn hảo. Nhưng để đạt được sự bình an đích thực này, chúng ta cần cộng tác với ơn sủng Chúa ban qua Lời Hằng Sống, qua Bí tích, qua đời sống giảng dạy của Mẹ Giáo Hội,..., và đặc biệt qua hai bài đọc hôm nay.
Chấp nhận từ bỏ tội lỗi, từ bỏ hận thù, ghen ghét, ích kỷ,...như vua Sê-đê-ci-a đã làm trong bài đọc I. Thoạt tiên, Vua chiều theo ước muốn của các thủ lãnh dân Is-ra-en mà bắt tiên tri Giê-rê-mi-a quăng xuống hầm nước của hoàng tử Men-ki-a, đoạn cho ông chết vì họ cáo buộc tiên tri Giê-rê-mi-a làm lũng đoạn tinh thần chiến sĩ còn sống sót, không tìm hoà bình cho dân mà chỉ tìm tai hoạ (x. Gr 38, 4), trong khi tiên tri Giê-rê-mi-a loan báo chân lý mà Chúa sai ông tuyên sấm cho dân Is-ra-en (x. Gr 38, 1-3). Tuy nhiên sau đó, vua đã truyền dạy Ab-đê-mê-léch, người Ê-ti-ô-pi-a cứu tiên tri Giê-rê-mi-a (x. Gr 38, 10). Thiết nghĩ, khi vua đồng tình tra tay với các thủ lãnh có ý định giết Giê-rê-mi-a, lương tâm vua đau nhói, bất an, cắt rứt... vì đã hành động chống lại sự thiện, chân lý. Nhưng trong giây lát, nhờ ơn từ bỏ tư lợi, tính ích kỷ của bản thân, vua đã bênh vực công lý, và nhờ vậy, vua đạt được sự bình an đích thực trong tâm hồn.
Thứ đến, để đạt được sự bình an của Thiên Chúa, chúng ta noi theo gương sáng của tác giả thư gửi tín hữu Do thái (bài đọc II), đó là: can đảm, dứt khoát chọn lựa tình yêu chân chính với tất cả nhân chứng đông đảo, với những ai yêu mến sự thật, hoà bình, với cộng đoàn dân Chúa, chứ không cô độc hay ‘đơn phương độc mã’ xông pha chiến trận trút bỏ tất cả những gì làm cho chúng ta nặng nề và tội lỗi đang bao quanh chúng ta (x. Dt 12, 1). Như vậy, chúng ta đang “nhìn thẳng vào Đức Giê-su, Đấng khơi nguồn đức tin và làm cho nó nên hoàn tất” (Dt 12, 2). Trong cuộc sống thường nhật, nếu chúng ta dám nâng tâm hồn mình lên tới Chúa, và để Ngài hoán đổi chúng ta thực sự thì chắc hẳn chúng ta đang được hưởng suối nguồn bình an đích thực rồi! Và chúng ta sẽ không bao giờ nao núng, sợ hãi khi phải đối mặt với sự ác, sự bất công, thất vọng, đau khổ...nếu chúng ta biết nhìn lên, và “suy tưởng nghĩ đến Đấng đã liều thân chịu cuộc tấn công dữ dội của những người tội lỗi” (x. Dt 12, 3), cũng như “Ngài đã khước từ niềm vui dành cho mình mà cam chịu khổ hình thập giá, chẳng nề chi ô nhục, bất chấp sự hổ thẹn” (x. Dt 12, 2), ngõ hầu chúng ta khỏi sờn lòng, nản chí và thất vọng khi phải chiến đấu với tội lỗi, để nhờ ơn sủng Chúa, chúng ta đạt được sự bình an vĩnh cửu ngay cả đời này. Tuy nhiên, dù sao đi nữa, tác giả thư Do Thái cũng nhắc nhở mỗi chúng ta rằng “dù đấu tranh trong cuộc chiến với tội lỗi này, anh chị em cũng chưa chống trả đến mức đổ máu đâu” (x. Dt 12, 4) cho bằng chính Con Thiên Chúa đã đổ máu mình ra mà cứu độ chúng ta.
Lạy Thiên Chúa Tình yêu, Hoàng Tử Hoà Bình, để được sự bình an đích thực của Chúa trong cuộc đời này, chúng con phải chấp nhận từ bỏ tội lỗi, căm ghét, ganh tị, định kiến, ý nghĩ thiển cận và lòng ích kỷ không đáy của chúng con. Xin cho mỗi người chúng con biết cộng tác với ơn Chúa ban, hầu nhờ đó, chúng con cam đảm, dứt khoát chọn lựa cho mình tình yêu chân chính và sự bình an vĩnh cửu của Chúa. Amen.
Lm. Xuân Hy Vọng
============
Suy niệm 4: Thầy đem lửa đến thế gian
“Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên!” (Lc 12, 49).
Ngày xưa lúc Thầy xuống thế, các Thiên Thần hát rằng: “Vinh danh thiên Chúa trên trời, BÌNH AN dưới thế cho người thiện tâm”. Thầy được mệnh danh Hoàng Tử Hòa Bình. Vậy mà hôm nay Thầy bảo các môn đệ: “Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hoà bình cho trái đất sao? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ. Vì từ nay, năm người trong cùng một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba chống lại hai, hai chống lại ba. Họ sẽ chia rẽ nhau: cha chống lại con trai, con trai chống lại cha; mẹ chống lại con gái, con gái chống lại mẹ; mẹ chồng chống lại nàng dâu, nàng dâu chống lại mẹ chồng.” (Lc 12, 51-53).
Đường lối của Thiên Chúa thì khác xa tư tưởng của loài người. Đòi hỏi của Thiên Chúa thì không như sở thích của con người. Người ta mong ấm no hạnh phúc, hưởng thụ dễ dãi, Thầy bảo phải chui vào con đường hẹp khó đi. Bình thường người ta yêu kẻ yêu và sống tốt với kẻ yêu mình thôi, đằng này Thầy dạy phải yêu cả kẻ ghét mình. Hoặc “Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy” (Mt 10, 37). Phải yêu Thầy hơn cha mẹ, anh em, cứ nhìn người đi tu thì rõ. Thế là người tin, kẻ không tin, người chấp nhận, kẻ chống đối, người theo kẻ chạy, bất đồng chia rẽ đối nghịch nhau thì khác gì có chiến tranh với chuyện kẻ thù, dù là sống trong một mái nhà với nhau.
“Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên! Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất!” (Lc 12, 49-50).
Qua cách nói của Đức Giêsu, lửa mà Ngài ném vào mặt đất là lửa Tình Yêu, lửa này có sức thanh luyện mọi sự. Vì Người muốn cho con người nên thánh thiện và hạnh phúc. Người đã thanh luyện chúng ta bằng cuộc Thương Khó và Tử Nạn của Người. Từ đó mở ra cho nhân loại một kỷ nguyên mới, là kỷ nguyên của hạnh phúc.
Sống dưới ánh mắt của Chúa mà thực hành chỉ thị huấn lệnh sẽ được trả cho cân xứng những việc mình làm. Sống đẹp theo huấn lệnh thì đẹp lòng Thiên Chúa, tâm tư luôn hạnh phúc bình an dù sống giữa “chiến tranh” đối nghịch của thế trần. Nếu sống ngược với chỉ thị của Thầy thì cuộc sống dù xem như hạnh phúc mà chẳng có bình an thực sự trong tâm hồn.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã yêu thương chúng con quá bội, yêu đến hy sinh cả mạng sống mình. Xin cho loài người chúng con biết đáp lại tình Chúa bằng một lòng tin sắt son và một lòng mến nồng nàn. Chúa ơi! ngày nay được sống trong sự Hiện Diện của Chúa, chúng con luôn an bình thư thái trong ánh mắt yêu thương âu yếm dõi nhìn của Chúa. Chúng con vui, buồn, sướng khổ hay phải gắng sức lội ngược dòng có Chúa cùng phấn đấu, hay có sao nhãng lang thang thì Chúa vẫn nhìn và không ngừng yêu thương chăm sóc từng giây. Xin đừng để chúng con dại dột xa rời Vòng Tay yêu thương ấy. Dẫu đời hiện tại chúng con có nhỏ bé âm thầm thì nó vẫn có giá trị, ý nghĩa lớn lao trong Con Tim Yêu của Ngài. Amen.
Én Nhỏ
============