Tên cháu là Gio-an.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
57 Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai. 58 Nghe biết Chúa đã rộng lòng thương xót bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.
59 Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em. 60 Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: “Không được ! Phải đặt tên cháu là Gio-an.” 61 Họ bảo bà: “Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả.” 62 Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em là gì. 63 Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: “Tên cháu là Gio-an.” Ai nấy đều bỡ ngỡ. 64 Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. 65 Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. 66 Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây ?” Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.
80 Cậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh. Cậu sống trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Ít-ra-en.
==========
Suy niệm 1: ƠN GỌI VÀ SỨ MẠNG CUỘC ĐỜI
Ngày 24 tháng 6 hàng năm, Giáo hội hân hoan cử hành Lễ Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả, vị ngôn sứ cuối cùng và là chiếc cầu nối giữa Cựu Ước và Tân Ước. Ngài là một trong những nhân vật vĩ đại nhất trong lịch sử cứu độ, được Thiên Chúa chọn để chuẩn bị dọn đường cho Đấng Cứu Thế. Ngay từ trong lòng mẹ, Gioan đã được thánh hiến và sai đi làm ngôn sứ, làm tiếng hô trong hoang địa để loan báo Đấng Cứu Thế đến.
Chúa đã gọi Gioan từ lòng mẹ
Ơn gọi của Gioan Tiền Hô thật đặc biệt. Sách Tin Mừng kể lại: “Vì này tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vì vui sướng” (Lc 1,44). Đây không phải là một phản ứng tự nhiên, nhưng là dấu chỉ cho thấy Gioan đã được Chúa gọi từ trong lòng mẹ. Đó là lý do, sứ thần Gabriel nói về ông rằng: “Em sẽ được đầy Thánh Thần ngay từ lòng mẹ” (Lc 1,15).
Isaia đã nói: “Đức Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ” (Is 49,1). Lời ấy đã được ứng nghiệm nơi Gioan Tẩy Giả. Trong cuộc gặp gỡ giữa hai người mẹ, Thánh Gioan đã nhảy mừng trong lòng bà mẹ khi Đức Maria mang Chúa Giêsu đến viếng thăm (x. Lc 1,41-44). Gioan đã nhận ra Đấng Cứu Thế ngay cả trước khi thấy mặt Người.
Thánh Bênađô Clairvaux đã diễn tả hình ảnh này cách tuyệt vời: “Chưa sinh ra mà đã tiên tri, chưa nhìn thấy ánh sáng mà đã làm chứng cho ánh sáng, Gioan đúng là ngọn đuốc cháy sáng soi đường cho Mặt Trời Công Chính”.
Theo thánh Augustinô: “Chính Gioan là người đầu tiên nhận ra Chúa Kitô, không phải bằng mắt, nhưng bằng tâm hồn; không phải qua thị giác, nhưng bởi ân sủng của Thánh Thần”. Đây là minh chứng cho ơn gọi tiên tri độc nhất vô nhị của Gioan, một ơn gọi không chỉ là lời hứa, mà là một thực tại sống động khi Gioan chưa chào đời.
Chúa trao sứ mạng cho Gioan
Sứ mạng của Gioan được loan báo rõ ràng qua ngôn sứ Isaia: “Có tiếng hô trong hoang địa: Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi” (Is 40,3). Gioan là người hoàn tất của lời tiên báo trên. Chính Chúa Giêsu cũng xác nhận: “Chính ông là người mà Kinh Thánh đã nói tới: Này Ta sai sứ giả của Ta đi trước mặt Con, người sẽ dọn đường cho Con đến” (Mt 11,10).
Gioan Tẩy Giả không tự nhận mình là Đấng Cứu Thế, mà luôn nhấn mạnh vai trò chuẩn bị: “Tôi không phải là Đấng Kitô… Tôi chỉ là tiếng kêu trong hoang địa” (Ga 1,20-23). Với lối sống khổ hạnh, ẩn dật trong hoang địa, mặc áo lông lạc đà, ăn châu chấu và mật ong rừng (x. Mt 3,4), để có thể hoàn toàn chú tâm vào sứ vụ thiêng liêng. Gioan là một mẫu gương cho những ai được Thiên Chúa gọi, rằng ơn gọi không phải là để tìm vinh quang trần thế, mà là để sống sứ mạng trong khiêm nhường và trung tín.
Thánh Cyrillô thành Alexandria viết: “Gioan không tìm cho mình danh vọng, nhưng là người chỉ đường cho ánh sáng. Ông đã hoàn tất vai trò tiền hô bằng việc rút lui khi Đấng Ánh Sáng xuất hiện” (Chú giải Tin Mừng Luca).
Noi gương thánh Gioan sống đời nhân chứng
Thánh Gioan Tiền Hô là mẫu gương sống động cho sứ mạng của người Kitô hữu hôm nay: trở thành "tiếng hô trong hoang địa" (Ga 1,23), dọn đường cho Chúa đến với thế giới.
Trong thời đại đầy nhiễu nhương, lạc hướng và mất niềm tin, người Kitô hữu được mời gọi sống như Gioan, làm chứng cho sự thật và ánh sáng, bất chấp khó khăn hay bị chống đối. Gioan không loan báo chính mình, nhưng luôn hướng người khác về với Chúa Giêsu: “Đây là Chiên Thiên Chúa” (Ga 1,29). Đó cũng là sứ mạng của chúng ta: đưa người khác đến với Đức Kitô bằng đời sống chứng tá, khiêm tốn và yêu thương.
Gioan không chỉ là người dọn đường, mà còn là người làm chứng cho sự thật. Ngài đã không ngần ngại vạch tội vua Hêrôđê vì ông sống trong tội lỗi, dù biết rằng điều đó có thể đưa đến cái chết (x. Mc 6,17-29). Thái độ can đảm và trung thành với sự thật này chính là nét đặc trưng của một người sống đúng với ơn gọi của mình.
Tuy nhiên, điều cao quý nhất nơi Gioan chính là đức khiêm nhường. Khi các môn đệ của ông ganh tị với Chúa Giêsu, ông đã đáp: “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ đi” (Ga 3,30). Một câu nói thể hiện sự tự hủy bản thân, để cho Thiên Chúa được lớn lên trong sứ mạng cứu độ nhân loại.
Thánh Bênađô Clairvaux suy ngẫm: “Không ai có thể loan báo về Đấng Cứu Thế một cách thật sự nếu không biết mình chỉ là khí cụ. Gioan là khí cụ trọn hảo, vì ông để cho Thiên Chúa sử dụng hoàn toàn, không chiếm giữ một chút vinh quang nào cho bản thân”.
Cảm đảm và khiêm nhường là hai đặc tính của thánh Gioan để cho người thế noi gương bắt chước học đòi. Gioan dù biết cái giá của việc nói thật, ngài vẫn không lùi bước. Trong thế giới dễ thỏa hiệp, người Kitô hữu hôm nay cần có can đảm để bảo vệ công lý, sự thật và phẩm giá con người.
Noi gương Gioan, mỗi Kitô hữu hãy sống sứ mạng ngôn sứ giữa đời, nhỏ bé nhưng trung thành, âm thầm nhưng hiệu quả, để ánh sáng Tin Mừng lan tỏa khắp nơi.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
==========
Suy niệm 2: TÊN CHÁU LÀ GIOAN
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
==========
Suy niệm 3: Cuộc Đời Nhiệm Lạ
“Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Êlisabeth sinh hạ một con trai. Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.” (Lc 1, 57-58).
Ngày sinh nhật Gioan Tẩy Giả là một ngày vô cùng trọng đại, vui mừng và hạnh phúc. Bởi vì bà Êlisabeth đã cao niên mà vẫn không có lấy một mụn con. Nay Thiên Chúa đã cất nỗi nhục của bà, cho bà sinh một bé trai kháu khỉnh. Gia đình bà vui, cả làng đều vui và đến chia vui niềm hạnh phúc vì Chúa đã quá thương bà như vậy. Vào lúc mà người ta không thể sinh con, thì Thiên Chúa lại tặng ban cho bà người con ấy.
Sinh nhật của trẻ Gioan thật nhiệm lạ, làm cho mọi người đều bỡ ngỡ. Ngay từ lúc em đầu thai trong lòng mẹ đã gây “chấn động” nơi gia đình, ông Dacaria không tin vợ có thai thì đã bị câm. Ra như ông bị Chúa khóa miệng, không thể nghe và nói, không hỏi han bàn luận. Và như một thời gian tĩnh tâm, cho đến ngày đặc biệt con trẻ được đặt tên lại xảy ra những biến cố lạ lùng. Theo tục lệ thì phải lấy tên cha mà đặt cho con, nhưng ở đây bà mẹ đòi phải đặt tên cháu là “Gioan”, nghĩa là “Thiên Chúa thi ân”, mặc dù trong họ hàng của bà không có ai tên như vậy. Ý Chúa kỳ diệu thay! khi làm hiệu hỏi người cha đang bị câm, ông viết ý mình lên tấm bảng nhỏ: “Tên cháu là Gioan”. Láng giềng ai nấy đều kinh sợ vì ngay lúc ấy, lưỡi ông lại mở ra, ông nói được và cứ thế chúc tụng Thiên Chúa, chứ không oán trách Chúa đã “khóa” miệng ông trong thời gian qua. Tất cả những người đã chứng kiến mọi sự nơi gia đình Dacaria đều từ vui mừng, bỡ ngỡ, đến kinh sợ, bởi vì chẳng có ai trên thế gian có thể thực hiện những điều kỳ diệu cho ông bà già này, ngoại trừ một mình Thiên Chúa. Sự việc ấy được đồn ra khắp miền Giuđê. Ai nghe cũng phải suy nghĩ và tự hỏi đứa trẻ rồi sẽ ra sao? Và quả thật, có “bàn tay Thiên Chúa” phù hộ em. Trong bài đọc I ngôn sứ Isaia đã loan báo: “Đức Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi.” (Is 49,1b). Sự lạ lùng khi có mặt Gioan Tẩy Giả trên đời mang đến cho cuộc đời ông sứ mạng cao cả và đặc biệt, là dọn đường và khiêm nhường làm chứng cho Đấng Cứu thế: “Để dọn đường cho Đức Giêsu, ông Gioan đã rao giảng kêu gọi toàn dân Israel chịu phép rửa tỏ lòng sám hối. Khi sắp hoàn thành sứ mệnh, ông Gioan đã tuyên bố: ‘Tôi không phải là Đấng mà anh em tưởng đâu, nhưng kìa Đấng ấy đến sau tôi, và tôi không đáng cởi dép cho người’.” (Cv 13,24-25). Ông như là vị ngôn sứ giao thời cho Cựu Ước và Tân Ước, rao giảng bằng đời sống, bằng lời và bằng chính mạng sống của mình.
Lạy Chúa! Thánh Gioan đã thực hiện sứ mệnh tiền hô kèm theo những dấu lạ, khiến mọi người phải bỡ ngỡ thán phục. Đời con chẳng có những dấu lạ như thánh Gioan. Cũng như bao người khác, Chúa muốn con trở thành chứng nhân cho tình thương của Chúa. Xin cho con trở thành dấu chỉ để người đời nhận biết Chúa, qua lối sống bác ái yêu thương tha nhân và khiêm nhường phục vụ đến quên mình. Amen.
Én Nhỏ
==========
Suy niệm 4: RỒI RA SẼ THẾ NÀO?
“Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây? Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em!”.
Suy niệm “Năm chiếc bánh và hai con cá”, Philip C. Brewer viết, “Chúa sử dụng những gì bạn có để lấp đầy một nhu cầu bạn không bao giờ có thể lấp đầy; sử dụng nơi bạn ở để đưa bạn đến một nơi bạn không bao giờ có thể đến; sử dụng những gì bạn làm để hoàn tất những gì bạn không bao giờ có thể thực hiện. Ngài sử dụng bạn - dù bạn là ai - để trở thành một ai đó mà bạn không bao giờ có thể trở thành - và không biết rồi ra sẽ thế nào!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Không biết ‘rồi ra sẽ thế nào!’”, đó cũng là những gì họ hàng của Zacharia - Êlisabeth tự hỏi về Gioan. Tin Mừng lễ Sinh Nhật Vị Tiền Hô của Chúa Cứu Thế tường thuật cảnh rộn rịp dưới mái nhà của đôi bạn già son sẻ khi xóm diềng đến chúc mừng họ.
Một em bé chào đời là cách Thiên Chúa nói với thế giới rằng, “Nó sẽ tiếp tục!”; ngày sinh của một thơ nhi phản ánh vẻ đẹp và sự huy hoàng vô hạn của Ngài, Đấng nói rằng, “Đã có những phóng chiếu của Ta trên hình hài nó!”. Cha mẹ của em bé có thể coi đó là một nhầm lẫn, sai sót; nhưng Thiên Chúa thì không! Một đôi vợ chồng hiếm muộn ‘mong mỏi’ nó; Thiên Chúa thì ‘khát khao’ nó! Với bất cứ một sinh linh nào, chúng ta đều tin như vậy, phương chi đối với Vị Tiền Hô của Con Thiên Chúa! “Gioan được thánh hoá từ dạ mẹ!” - Tôma Aquinô; “Gioan đầy Thánh Thần trong lòng mẹ!” - Luca.
Isaia chia sẻ một trải nghiệm tương tự, “Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ!”. Được tạo thành cách lạ lùng; Isaia được sai đi còn lạ lùng hơn, “Này này Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ của Ta đến tận cùng cõi đất!” - bài đọc một. Một cách kỳ diệu, những lời này ứng nghiệm trên Gioan, trên Chúa Giêsu - Ánh Sáng Muôn Dân - và trên cả mỗi người chúng ta. Phaolô xác nhận, “Thiên Chúa đã đưa đến cho Israel một Đấng Cứu Độ là Đức Giêsu. Để dọn đường cho Người, ông Gioan đã rao giảng kêu gọi toàn dân Israel chịu phép rửa tỏ lòng sám hối” - bài đọc hai. Trước huyền nhiệm của việc được tạo thành và sai đi này, Thánh Vịnh đáp ca trào tràn tâm tình tri ân, “Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng!”.
Anh Chị em,
“Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào?”. Bàn tay Chúa ở với Gioan, Gioan được sinh ra trong một hoàn cảnh đặc biệt cho một sứ mệnh đặc biệt! Cũng thế, sự xuất hiện của bạn và tôi trên hành tinh này không là ngẫu nhiên, nhưng phát xuất từ ý định ngàn đời của Thiên Chúa. Ân sủng của Bí tích Rửa Tội và tình thương Chúa ‘không rời chúng ta nửa bước’. Ngài kỳ vọng mỗi người sẽ trở thành ‘một ai đó’ mà ngay cả bản thân chúng ta cũng không biết; dẫu thế, Thiên Chúa biết! Vậy, như Gioan, bạn và tôi hãy cộng tác với ân sủng, nghiêm túc chu toàn bổn phận theo đấng bậc mình và tuyệt vời hoàn tất nó! Và như thế, chúng ta đã ‘sống theo đúng mục đích’ của Đấng đã nắn đúc chúng ta như Ngài đã nắn đúc Gioan!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con làm Chúa thất vọng khi con không trở nên ‘một ai đó’ mà Chúa kỳ vọng!”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
==========