Ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống.
Bài trích sách Dân số.
4b Trong cuộc hành trình qua sa mạc, dân Ít-ra-en mất kiên nhẫn. 5 Họ kêu trách Thiên Chúa và ông Mô-sê rằng: “Tại sao lại đưa chúng tôi ra khỏi đất Ai-cập, để chúng tôi chết trong sa mạc, một nơi chẳng có bánh ăn, chẳng có nước uống ? Chúng tôi đã chán ngấy thứ đồ ăn vô vị này.”
6 Bấy giờ Đức Chúa cho rắn độc đến hại dân. Chúng cắn họ, khiến nhiều người Ít-ra-en phải chết. 7 Dân đến nói với ông Mô-sê: “Chúng tôi đã phạm tội, vì đã kêu trách Đức Chúa và kêu trách ông. Xin ông khẩn cầu Đức Chúa để Người xua đuổi rắn xa chúng tôi.” Ông Mô-sê khẩn cầu cho dân. 8 Đức Chúa liền nói với ông: “Ngươi hãy làm một con rắn và treo lên một cây cột. Tất cả những ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đó, sẽ được sống.” 9 Ông Mô-sê bèn làm một con rắn bằng đồng và treo lên một cây cột. Và hễ ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống.
Đ.Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm.
1Dân tôi hỡi, này nghe tôi dạy bảo,
lắng tai đón nhận lời lẽ miệng tôi.2Mở miệng ra, tôi sẽ nói đôi lời huấn dụ,
công bố điều huyền bí thuở xa xưa.
Đ.Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm.
34Khi Chúa giết họ, họ mới đi tìm Chúa,
mới trở lại và mau mắn kiếm Người,35mới nhớ rằng: Thiên Chúa là núi đá họ ẩn thân,
Thiên Chúa Tối Cao là Đấng cứu chuộc họ.
Đ.Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm.
36Miệng họ phỉnh phờ Chúa, lưỡi họ lừa dối Người ;37còn lòng dạ chẳng chút gì gắn bó,
chẳng trung thành giữ giao ước của Người.
Đ.Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm.
38Nhưng Người vẫn xót thương, thứ tha không tiêu diệt,
nén giận đã bao lần, chẳng khơi bùng nộ khí.
Đ.Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm.
Đức Ki-tô đã tự khiêm tự hạ, nên Thiên Chúa đã siêu tôn Người.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Phi-líp-phê.
6Đức Giê-su Ki-tô
vốn dĩ là Thiên Chúa
mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì
địa vị ngang hàng với Thiên Chúa,
7nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang
mặc lấy thân nô lệ,
trở nên giống phàm nhân
sống như người trần thế.
8Người lại còn hạ mình,
vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết,
chết trên cây thập tự.
9Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người
và tặng ban danh hiệu
trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu.
10Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giê-su,
cả trên trời dưới đất
và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ ;
11và để tôn vinh Thiên Chúa Cha,
mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng:
“Đức Giê-su Ki-tô là Chúa”.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Muôn lạy Chúa Ki-tô,
chúng con tôn thờ và chúc tụng Chúa,
đã dùng cây thập giá
mà cứu chuộc trần gian. Ha-lê-lui-a.
Con Người sẽ phải được giương cao.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
13 Khi ấy, Đức Giê-su nói với ông Ni-cô-đê-mô rằng: “Không ai đã lên trời, ngoại trừ Con Người, Đấng từ trời xuống. 14 Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, 15 để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.
16 “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời. 17 Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.”
============
Suy niệm 1: PHẢI ĐƯỢC GIƯƠNG CAO
(SUY TÔN THÁNH GIÁ 14/09)
Qua Lời Tổng Nguyện của Lễ Suy Tôn Thánh Giá hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa đã muốn cho Con Một Chúa chịu khổ hình thập giá để cứu chuộc loài người. Xin Chúa cho chúng ta mai sau được hưởng nhờ quả phúc cây thập giá, mà ngày nay chúng ta vẫn một lòng yêu mến suy tôn. Lễ Suy Tôn Thánh Giá được cử hành sau lễ Cung Hiến Thánh Đường Phục Sinh, được xây ở Giêrusalem trên mồ thánh (năm 335). Từ cõi chết phục sinh, Chúa Kitô đã chiến thắng sự chết. Thánh giá của Người tiêu biểu cho cuộc chiến thắng này. Truyền thống còn thấy ở đây dấu chỉ của Con Người, Đấng sẽ xuất hiện trên trời để loan báo ngày Người trở lại.
Hưởng nhờ quả phúc cây thập giá, niềm vinh dự của chúng ta, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích thư của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Galát: Vinh quang của thập giá Chúa Kitô… Niềm vinh dự của chúng ta chính là thập giá Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Nhờ Người, chúng ta được cứu độ, được sống và được phục sinh. Chính Người cứu độ và giải thoát chúng ta. Người đã được ban vinh quang, danh dự làm mũ triều thiên, bởi vì đã cam chịu tử hình.
Hưởng nhờ quả phúc cây thập giá, kho tàng ơn cứu độ của chúng ta, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích bài giảng của thánh Anrê Cơrêta: Thánh giá là vinh quang của Chúa Kitô, thánh giá nâng Người lên cao… Ôi cây thập giá huyền diệu xiết bao, vì cành ngươi mang kho tàng châu báu, mang Đấng cứu chuộc muôn người. Nhờ Chúa đổ máu đào trên thập giá, mà cả trần gian được cứu độ. Kính chào cây thập giá đã được Chúa Kitô thánh hiến, được các chi thể của Người trang điểm, khác nào cây nạm ngọc dát vàng.
Hưởng nhờ quả phúc cây thập giá, nơi treo Đấng Cứu Độ trần gian, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Dân Số: Ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 77 cho thấy: Anh em đừng lãng quên những việc Thiên Chúa làm. Dân tôi hỡi, này nghe tôi dạy bảo, lắng tai đón nhận lời lẽ miệng tôi. Mở miệng ra, tôi sẽ nói đôi lời huấn dụ, công bố điều huyền bí thuở xa xưa. Bài đọc hai của Thánh Lễ, trích thư của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Philípphê: Đức Kitô đã tự khiêm tự hạ, nên Thiên Chúa đã siêu tôn Người.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Muôn lạy Chúa Kitô, chúng con tôn thờ và chúc tụng Chúa, đã dùng cây thập giá mà cứu chuộc trần gian. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Con Người sẽ phải được giương cao. Thánh giá đã xua tan bóng tối và đem lại ánh sáng. Nếu không có thánh giá, thì Đức Kitô cũng đã không bị đóng đinh, sự sống cũng đã không bị đóng đinh vào cây gỗ và nguồn mạch trường sinh, máu cùng nước thanh tẩy thế giới cũng không vọt ra từ bên sườn Người, văn khế tội nợ cũng đã không bị xé, ta cũng đã không được đón nhận tự do, cũng không được hưởng nhờ cây ban sự sống, thiên đàng cũng đã không mở ra. Nếu không có thánh giá, thì sự chết đã không bị quật ngã, hỏa ngục cũng đã không bị tước đoạt vũ khí. Thánh giá vừa là sự đau khổ, vừa là chiến tích của Thiên Chúa. Là sự đau khổ, bởi vì Người đã tự nguyện chết trên đó; là chiến tích, bởi vì ma quỷ đã bị trọng thương và bị đánh bại ở đó, thần chết cũng đã bị thua cùng với nó; then sắt hoả ngục bị đập tan và thánh giá trở thành nguồn ơn cứu độ cho toàn thế giới. Thánh giá là vinh quang của Đức Kitô, thánh giá nâng Người lên cao: một khi được giương cao lên khỏi mặt đất, Người sẽ lôi kéo mọi người lên với Người. Chúa đã muốn cho Con Một Chúa chịu khổ hình thập giá để cứu chuộc loài người. Ước gì mai sau, ta được hưởng nhờ quả phúc cây thập giá, mà ngày nay ta vẫn một lòng yêu mến suy tôn. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
============
Suy niệm 2: SUY TÔN THÁNH GIÁ - MẦU NHIỆM TÌNH YÊU CỨU ĐỘ
Hôm nay, cùng với toàn thể Hội Thánh, chúng ta long trọng cử hành lễ kính Suy Tôn Thánh Giá – một lễ đặc biệt không chỉ để chiêm ngắm một biểu tượng tôn giáo quen thuộc, mà còn để suy niệm sâu xa về mầu nhiệm tình yêu cứu độ. Thánh Giá là trung tâm của đời sống Kitô hữu. Nhìn vào Thánh Giá, chúng ta thấy được chính trái tim Thiên Chúa đập vì nhân loại. Thánh Giá không còn là biểu tượng của sỉ nhục, của thất bại, mà đã trở thành biểu tượng của chiến thắng, của tình yêu, của sự sống và của vinh quang.
Tin Mừng hôm nay trích từ cuộc đối thoại đêm khuya giữa Chúa Giêsu và ông Nicôđêmô, một người Biệt phái đạo đức và học thức. Qua cuộc trò chuyện này, Chúa Giêsu mặc khải cho ông – và cho tất cả chúng ta – một chân lý nền tảng: Con Người sẽ được giương cao, như xưa ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời. Câu nói ấy không chỉ gợi nhớ một biến cố trong Cựu Ước, mà còn tiên báo về cuộc khổ nạn và tôn vinh của Chúa Giêsu. Khi dân Israel kêu trách Thiên Chúa và bị rắn độc cắn chết, ông Môsê đã theo lệnh Chúa làm một con rắn bằng đồng và treo lên cao: ai bị rắn cắn mà nhìn lên thì được cứu sống. Giờ đây, Con Người cũng sẽ được giương cao như vậy – nghĩa là bị treo trên Thập Giá – để nhờ đó, ai ngước nhìn Người với niềm tin thì được ơn cứu độ.
“Giương cao” ở đây có một nghĩa kép: bị treo lên, nhưng cũng là được tôn vinh. Thập Giá, từ chỗ là công cụ hành hình ô nhục, lại trở thành ngai tòa vinh quang của Con Thiên Chúa. Và lý do của tất cả những điều đó, thưa anh chị em, được thánh Gioan khẳng định bằng một câu ngắn gọn mà hàm chứa toàn bộ Tin Mừng: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.” Ở nơi Thập Giá, tình yêu Thiên Chúa được bày tỏ trọn vẹn. Thiên Chúa không lên án, nhưng yêu thương. Thiên Chúa không loại trừ, nhưng cứu độ. Ngài không muốn thế gian phải chết, nhưng muốn thế gian được sống. Và Ngài thể hiện điều đó không chỉ bằng lời, mà bằng hành động: trao ban chính Con Một của mình. Điều mà tổ phụ Abraham không phải làm – sát tế con mình – thì Thiên Chúa đã làm vì yêu thế gian. Và điều đó xảy ra trên Thập Giá.
Thập Giá trở nên lời tuyên bố hùng hồn nhất về tình yêu nhưng không và vô điều kiện của Thiên Chúa. Người Con ấy đã từ trời xuống, mang lấy thân phận con người, và chấp nhận bị giương cao, để trở thành điểm hội tụ giữa Trời và Đất, giữa Thiên Chúa và nhân loại, giữa ân sủng và tội lỗi. Khi Chúa Giêsu bị treo trên Thập Giá, Ngài không đơn thuần là nạn nhân của sự thù ghét hay ghen tỵ, mà là vị Tư Tế đang dâng lễ hy sinh để giao hòa nhân loại với Thiên Chúa. Như một nhịp cầu nối lại đôi bờ bị tách lìa vì tội lỗi, Thập Giá trở thành con đường duy nhất dẫn đưa ta đến sự sống muôn đời. Không có Thập Giá thì không có Phục Sinh. Không có khổ đau hiến tế thì không có vinh quang.
Vì thế, lễ Suy Tôn Thánh Giá không phải là một nghi lễ buồn bã hay ảm đạm. Ngược lại, đây là lễ tôn vinh tình yêu chiến thắng hận thù, sự sống chiến thắng cái chết, lòng tha thứ chiến thắng lên án. Khi chúng ta quỳ trước Thánh Giá, chúng ta không thờ lạy một khúc gỗ, nhưng là thờ lạy tình yêu đã chiến thắng, là chiêm ngắm một tình yêu đi đến tận cùng, là mở lòng để ơn cứu độ chạm đến. Thập Giá mời gọi ta đừng trốn tránh khổ đau, đừng sợ hãi hy sinh, đừng thất vọng trong thử thách. Bởi lẽ, nơi nào có đau khổ kết hợp với Đức Kitô, nơi đó có hy vọng. Nơi nào có Thánh Giá, nơi đó có ơn cứu độ.
Anh chị em thân mến, là Kitô hữu, chúng ta không chỉ treo Thánh Giá trên tường nhà, đeo Thánh Giá trên ngực, hay dựng Thánh Giá ở nghĩa trang. Chúng ta còn được mời gọi sống Thánh Giá giữa đời thường. Mỗi người đều có một Thập Giá riêng: đó có thể là bệnh tật, là cô đơn, là hiểu lầm, là những hy sinh thầm lặng cho gia đình, là sự trung thành trong bổn phận giữa khi bị cám dỗ buông xuôi. Đừng vứt bỏ Thập Giá ấy, đừng oán trách vì nó, nhưng hãy nhìn lên Thập Giá Chúa Giêsu mà tìm sức mạnh. Chính trong những hy sinh âm thầm ấy, chúng ta đang được đồng hình đồng dạng với Đức Kitô. Mỗi việc nhỏ ta làm vì yêu – một lời tha thứ, một sự nhẫn nại, một hành động sẻ chia – đều là những đinh thiêng đóng vào Thánh Giá của tình yêu. Và nếu chúng ta biết vác Thánh Giá mình mỗi ngày với lòng tin tưởng, thì Thập Giá ấy sẽ trở thành con đường dẫn chúng ta đến sự sống muôn đời. Thánh Giá sẽ không còn là gánh nặng, nhưng là ân phúc. Không còn là dấu chỉ của thất bại, nhưng là vương miện vinh quang. Không còn là nỗi sợ, nhưng là điểm tựa vững chắc trong cuộc đời đầy bất trắc này. Ngày nay, giữa thế giới đang chạy theo hưởng thụ, tránh né đau khổ, Thánh Giá trở thành một lời nhắc mạnh mẽ rằng tình yêu thật sự đòi hỏi sự hy sinh. Giữa một xã hội đề cao thành công, giàu có, Thánh Giá mời gọi ta sống đơn sơ, phục vụ và yêu thương. Giữa một thế giới đầy chia rẽ và hận thù, Thánh Giá là lời mời gọi hoà giải, tha thứ và xây dựng hiệp nhất. Ước gì mỗi người chúng ta luôn biết ngước nhìn lên Thánh Giá để tìm lại hướng đi cho cuộc đời. Ước gì trong mọi hoàn cảnh, ta luôn mang lấy tâm tình khiêm nhường của Chúa Giêsu, Đấng đã chấp nhận bị treo trên Thập Giá vì yêu ta. Và ước gì cuộc đời chúng ta trở thành một lời tuyên xưng sống động rằng: “Lạy Chúa Giêsu Kitô chịu đóng đinh, con tôn thờ Chúa và ngợi khen Chúa, vì bởi Thánh Giá Chúa mà Chúa đã cứu chuộc loài người.” Amen.
Lm. Anmai, CSsR
============
Suy niệm 3: Con Người sẽ phải giương cao
Câu chuyện con rắn đồng trong bài đọc I trích sách Dân số ngày xưa, hôm nay được Đức Giêsu khẳng định với ông Nicôđêmô: “Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời” (Ga 13, 14-15). Con người không thể hiểu nổi tại sao một Thiên Chúa uy quyền lại muốn con mình đi qua con đường Thập Giá để cứu chuộc con người. Đức Giêsu đã chết, là giá cao nhất vì yêu con người. Chỉ có Chúa Thánh Thần mới có thể làm cho con người hiểu mầu nhiệm này. Vâng, chỉ có niềm tin nơi Chúa Thánh Thần mới ban cho con sự hiểu biết ý nghĩa trọn vẹn, một cuộc sống không hạn hẹp trong cõi đất, nhưng được bắt nguồn từ cõi trời cao. “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời”. (Ga 3,16). Quả vậy, Thiên Chúa đã yêu thế gian, đến nỗi ban Con Một mình, để tất cả những ai tin ở Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời. Người tin thì sẽ sống với, sống cùng và sống trong Người. Được sống muôn đời không có nghĩa là sau khi chết đi mới được sống, mà là có “sự sống” mới ngay hôm nay lúc ta đang sống. Thật đáng sợ khi tôi đang sống mà như đã “chết”.
Vì yêu thế gian, Thiên Chúa sẵn sàng ban tặng Người Con duy nhất để cho thế gian được sống muôn đời. Người Con đã hiến dâng mạng sống mình làm giá chuộc nhân loại. Cái chết trên thập giá là bằng chứng tận cùng của tình yêu đó. Nhưng buồn thay thế gian lại không cảm nhận và thấy hạnh phúc vì được ban cho Người Con duy nhất, nên khi thì nhạt nhẽo, có khi không cần chi đến Người. Chuyện cơm, áo, gạo, tiền lấp đầy cõi lòng tâm trí rồi thì đâu còn chỗ để liên đới mật thiết với Người Con được ban tặng. “Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.” (Ga 1,11).
Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian tội lỗi nhờ Ngài mà được cứu độ. Nhưng để đáp lại, thật ngược đời, thế gian lại lên án Người và làm cho Người phải chết trên thập tự. Có khi ngày nay nhiều người vẫn tiếp tục lên án Chúa. Trước bệnh tật rủi ro, đau khổ hoạn nạn, tai ương... đều đổ cho Chúa định, Chúa gửi thánh giá... Oan cho Chúa quá! làm sao để đổi mới cái nhìn mà nhận ra giữa cuộc đời ánh sáng và bóng tối lẫn lộn bao trùm này?
Thập giá vẫn mãi chỉ là thập giá khi con người vác một cách miễn cưỡng hoặc buông trôi. Nhưng nhờ cuộc tử nạn tự hiến và phục sinh của Chúa Kitô đã làm thập giá trở thành thánh giá Tình Yêu:
“Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu” (Pl 2, 8-9).
Lạy Chúa! trên cuộc đời chúng con với biết bao nhiêu thập giá, bao đau khổ gánh nặng chất chồng, bao nỗi sầu buồn trĩu nặng tâm tư, nếu cùng vác với Chúa Kitô, nhờ Người và trong Người, thập giá có Chúa bước đi, những thập giá ấy sẽ trở thành nhẹ nhàng, thập giá sẽ nở hoa tươi. Ước gì chúng con biết đón nhận mọi thập giá trong cuộc sống hằng ngày, để nhờ ơn Chúa biến đổi thành thánh giá đem ơn cứu độ cho chúng con. Amen.
Én Nhỏ
============
Suy niệm 4: THÁNH GIÁ ĐỨC KITÔ
Trong sa mạc, trên đường tiến về đất hứa, dân Israel đi đường mệt nhọc nên nản chí. Họ than trách, phản loạn chống lại Thiên Chúa và ông Môsê. Hình phạt đến ngay: rắn độc xuất hiện cắn chết nhiều người. Nhưng chính trong cơn nguy tử ấy, Thiên Chúa lại ban một lối thoát: “Ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì sẽ được sống” (Ds 21,9). Nhưng điều quan trọng không phải là con rắn bằng đồng mà là hành vi đức tin: nhìn lên, tín thác và chờ đợi ơn cứu độ từ Thiên Chúa. Hình bóng này chuẩn bị cho mầu nhiệm thập giá: một dụng cụ của sự chết lại trở nên nguồn mạch sự sống.
Tin Mừng hôm nay nối kết trực tiếp với biến cố trong sa mạc: “Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời” (Ga 3,14). Hình phạt bị rắn độc cắn chết thật nặng nề, nhưng ơn chữa lành lại rất nhẹ nhàng: nhìn lên thì được sống. Đúng như lời thánh Gioan:“Họ sẽ nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu” (Ga 19, 37).
Thập giá Đức Kitô được các giáo phụ gọi là Cây Sự Sống, đối lập với Cây Cấm trong vườn Êđen – nơi sự bất tuân của Ađam và Eva đã mang đến án phạt cho nhân loại. Giờ đây, chính nhờ sự vâng phục Chúa Cha, mà Chúa Con mang lại ơn cứu độ. Đây là một mầu nhiệm khôn tả, vì từ một dụng cụ hành hình độc ác nhất do con người sáng chế ra để hành hạ nhau, thì Đức Giêsu đã biến nó thành dấu chỉ của Tình Yêu dâng hiến để cứu chuộc thế gian.
Hình khổ thập giá phơi bày tội ác tầy trời của con người, nhưng đồng thời lại tỏ lộ một tình yêu vô biên của Thiên Chúa, Đấng “yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một…” (Ga 3,16). Thiên Chúa không cứu độ chúng ta bằng quyền lực, nhưng bằng con đường khiêm hạ và vâng phục. Thánh Phaolô đã khẳng định: “Đức Kitô đã hạ mình, vâng phục cho đến chết, và là cái chết trên thập giá. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người” (Pl 2,8-9).
Ai cũng biết, càng muốn sống một cuộc đời trọn vẹn, ta càng phải chọn lấy khó khăn và hy sinh hơn là tiện nghi và dễ dãi. Thế nhưng ta lại sợ hãi trước thập giá vì coi như một thất bại. Nhưng thật ra, đón nhận thập giá lại là hành động để biểu lộ một tình yêu sâu xa, và cũng là một cách chọn lấy Thiên Chúa cho cuộc đời mình. Chẳng ai yêu mến Đức Kitô mà lại không yêu lấy thập giá đời mình.
Vì thế, thập giá là con đường tất yếu của người Kitô hữu: không có Phục Sinh nếu không có thập giá, không có vinh quang nếu không có hy sinh. Vinh quang của Kitô hữu không nằm ở thành công, chức vị hay quyền lực, mà nằm ở chỗ biết đón nhận và yêu thương đến cùng. Tuy vậy, cần phân định: có những thập giá “không có Chúa” mà chỉ có “Tôi”. Đó là cái Tôi khép kín trong sự ảo tưởng về chính mình, nhìn ngắm mình, che chắn mình khỏi những đòi hỏi của một tình yêu đích thực, chỉ đem lại phân rẽ và cay đắng. Ngược lại, thập giá của Chúa mở ra bình an, tự do nội tâm và hoa trái bác ái.
Nhìn lên thập giá Chúa Giêsu, ta không chỉ chiêm ngắm một biến cố xa xưa, nhưng còn thấy chính thân phận của mình. Mỗi người đều có những “thập giá” riêng: bệnh tật, thất bại, hiểu lầm, cô đơn, hay những hy sinh thầm lặng trong gia đình và cộng đoàn. Đôi khi ta muốn chạy trốn, nhưng Chúa mời gọi chúng ta “vác thập giá mình hằng ngày mà theo Người” (Lc 9,23).
Thập giá không làm cứng đọng, nhưng để biến đổi: biến đau khổ thành cơ hội thanh luyện, biến thử thách thành bước trưởng thành, biến mất mát thành chỗ trống cho tình yêu Thiên Chúa tràn vào. Khi ta đón nhận thập giá với đức tin, chính lúc đó thập giá trở thành thánh giá, là cây cầu dẫn ta bước vào đời sống vĩnh hằng. Vì thế, mỗi lần ta làm dấu thánh giá không như một thói quen, mà là một lời tuyên xưng: “Tôi tin vào tình yêu Thiên Chúa được tỏ lộ nơi Đức Kitô chịu đóng đinh.”
Xin Chúa cho chúng ta biết ôm lấy thập giá đời mình với lòng tin yêu và hy vọng. Để giữa những cảnh đời ngổn ngang và khổ ải, ta biết yêu thương đến cùng, tha thứ đến cùng, và trung tín đến cùng. Nhờ đó, ta được biến đổi nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô, Đấng đã chiến thắng tội lỗi và sự chết để bước vào vinh quang muôn đời.
Lời nguyện
Lạy Chúa Giêsu!
Thập Giá là thất bại của Tình Yêu,
vì quà tặng của Thiên Chúa bị khước từ,
nhưng vẫn là thành công của Tình Yêu,
vì đem lại sự sống mới cho đời.
Cây thập giá đã trở thành Thánh giá,
vì tội lỗi sự chết bị tiêu diệt,
ánh sáng đã thắng được bóng tối,
tha thứ đã thắng được hận thù.
Nhìn ngắm Thập giá Chúa trên cao,
con nhận ra ý nghĩa thật nhiệm mầu,
cho đời con một giá trị cao sâu,
mà bấy lâu con không hề cảm thấu,
vì luôn nhìn với cặp mắt âu sầu,
không thấy được mối tình Ngài yêu dấu.
Cho con biết yêu quí thập giá mình,
vui vác lấy hằng ngày đi theo Chúa,
dù có khi phải chịu nhiều đau khổ,
xin cho con đừng tủi hổ ưu phiền,
nhưng an lòng và vững dạ trung kiên,
luôn nước tới với tâm tình tự hiến.
Xin cho con luôn tự hào về thập giá,
là ân ban cao cả của đời con,
là tình mến vẹn tròn con muốn chọn,
để thuộc trọn về Chúa mãi mà thôi.
Xin cho con được sốt sắng thông phần,
với đau thương cuộc trần Chúa đã chịu,
xin cho con sức mạnh của tình yêu,
để đón nhận mọi điều như Chúa muốn. Amen.
Lm. Thái Nguyên
============
Suy niệm 5: LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT
Thưa quý ông bà và anh chị em, tất cả các bài đọc hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta chiêm ngắm lòng thương xót vô bờ của Thiên Chúa, và từ đó ước gì tất cả chúng ta được nghiệm ra và trở nên nhân hậu, xót thương và tha thứ cho nhau, đặc biệt những ai lầm đường lạc lối, xa lìa Thiên Chúa và Giáo Hội. Trên hết, điều này duy chỉ bắt đầu từ việc nhìn nhận con người yếu hèn của bản thân chúng ta, do đó, hơn ai hết, chúng ta cần được Thiên Chúa xót thương, và tha thứ.
Lòng thương xót Chúa bắt nguồn từ tình yêu nhưng không của Người. Ngài yêu thương nhân loại đến nỗi chẳng tiếc gì, kể cả trao ban chính Con Một yêu dấu của mình làm giá chuộc cứu độ chúng ta – những con người tội lỗi, đáng phải chết. Thêm nữa, lòng xót thương của Ngài biểu lộ cụ thể qua Bí tích Thánh Thể - Bí tích Tình yêu – nơi đó Thiên Chúa hiến trao sự sống thần tính của Ngài làm của ăn nuôi sống chúng ta. Ông bà, anh chị em chúng ta thử hồi tưởng lại suốt dòng lịch sử của Giáo Hội, đặc biệt cuộc đời cá nhân, chúng ta sẽ nghiệm thấy rõ một điều: tình yêu, lòng thương xót của Thiên Chúa lớn lao hơn gấp bội lòng hận thù, ganh ghét, sự bất tuân phục, bất tín, bất trung và tội lỗi của con người. Điều này tỏ hiện cụ thể trong 3 bài đọc ngày hôm nay. Trong bài đọc Xuất Hành, trước sự phản bội, quay lưng, bội tín và khước từ của dân Is-ra-en, Thiên Chúa đã không trừng phạt họ theo như họ đáng phải bị trừng phạt, mà trái lại, Thiên Chúa thương xót và hứa sẽ không giáng phạt dân Người (x. Xh 32, 14).
Lòng thương xót của Chúa không dừng lại nơi lời hứa, mà được diễn tả một cách cụ thể, sống động qua lời nhắn nhủ của Thánh Phao-lô cho ông Ti-mô-thê: “...Đức Giê-su Ki-tô đã đến trong thế gian này để cứu độ những người tội lỗi, trong số ấy, cha là người thứ nhất. Vì thế, cha được hưởng nhờ ơn thương xót, là Đức Ki-tô tỏ ra tất cả lòng khoan dung trong cha trước hết, để nêu gương cho những ai sẽ tin vào Người hầu được sống đời đời” (1Tm 1, 15-16). Lòng xót thương của Thiên Chúa không dựa trên công trạng, thành tựu, thành công, cái gọi là nhân đức của chúng ta, nhưng lòng khoan dung vô bờ bến ấy đặt trên ước muốn, thánh ý của Thiên Chúa, đó là: cứu độ nhân loại tội lỗi lầm lạc biết quay về, ăn năn sám hối và tin vào lòng yêu thương vô điều kiện của Người.
Lòng thương xót của Thiên Chúa không dựa trên những con số có thể cân, đo, đong, đếm, nhưng đặt trên nền tảng quên mình, vị tha và chia san. Trong bài Phúc Âm, thánh Lu-ca trích dẫn 3 dụ ngôn (x. Lc 15, 1-32) rất quen thuộc đối với chúng ta, và những dụ ngôn này dường như rất nghịch lý đối với lối suy nghĩ, tính toán của con người. Chẳng ai mà dại bỏ 99 con chiên mà đi tìm cho ra 1 con chiên lạc! Vả lại, tìm ra rồi, bỏ công sức, tiền bạc làm tiệc thếch đãi bạn bè, chia sẽ niềm vui mừng ấy! Rồi kế đến, chẳng ai mà bỏ công, lặn lội thắp đèn, tìm khắp cả nhà cho đến khi tìm ra 1 đồng quan bị mất trong khi còn 9 đồng quan! Và khi tìm được, mời bạn bè, hàng xóm chung vui với mình! Tuy nhiên, như chúng ta biết: đường lối, ước muốn của Thiên Chúa thì khác xa và cao vời so với cách thức, ước vọng của con người (x.Is 55, 8-9). Lòng khoan dung của Thiên Chúa trải rộng, bao la hơn cả tâm tư con người. Tình yêu thương của Thiên Chúa thâm sâu, chẳng đặt ra điều kiện nào so với tình yêu vô vàn điều kiện của con người...và cao trào của lòng thương xót Thiên Chúa được diễn tả rõ ràng qua câu chuyện về người cha nhân hậu giang vòng tay yêu thương đón nhận đứa con hoang đàng trở về, cũng như hết mực khoan dung, tha thứ cho nó và dịu hiền với đứa con cả. Chúng ta thấy, kết thúc mỗi dụ ngôn, thánh sử Lu-ca đều khẳng định một điều, rằng: “Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là chín mươi chín người công chính không cần hối cải” (Lc 15, 7) hay “các Thiên Thần của Thiên Chúa sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải” (Lc 15, 10) và “...nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy” (15, 32). Lòng thương xót của Thiên Chúa chính là câu trả lời sống động trước thái độ ‘tự tôn, tự cao, tự tạo’ trước hết của nhóm Biệt phái (Pha-ri-sêu), sau nữa, của mỗi chúng ta – tự cho mình là người công chính, không cần ăn năn sám hối và do vậy không cần đến lòng tha thứ, xót thương bao dung của Thiên Chúa, và với thái độ ấy, chúng ta trở nên khắt khe, khép kín tâm hồn, bảo thủ, cố cựu, kết án, thành kiến...với anh chị em trong cộng đoàn!!!
Cảm nghiệm được lòng nhân hậu, thương xót của Thiên Chúa, hy vọng chúng ta trở nên khí cụ của sự khoan dung, tha thứ của Chúa Tình yêu, để rồi, mỗi chúng ta biết nhìn nhận tính ương hèn, yếu đuối của bản thân, mà biết ăn năn, sám hối, biết tha thiết lãnh nhận lòng thương xót, khoan nhân của Thiên Chúa, và trở nên bao dung hơn, cảm thông hơn với anh chị em. Xin Thiên Chúa đầy lòng lân tuất thương xót đến con cùng, và nâng đỡ đức tin yếu hèn của mỗi người chúng con. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng
============
Suy niệm 6: THÁNH GIÁ TÌNH YÊU (Ga 3,13-17)
“Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.”
Kính thưa cộng đoàn,
Lời Chúa hôm nay đem lại niềm hy vọng cho những ai biết hướng nhìn lên Thánh Giá Chúa, nơi đó Chúa Giê-su đã nêu cao tình thương và lòng thương xót của Người cho những ai tin. Ngay trong Bài Đọc 1, Thiên Chúa đã biểu lộ tình thương của người khi truyền cho ông Mô-sê đúc con rắn bằng đồng và treo lên cao, để ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng đó thì được sống. Nơi Bài Tin Mừng, Chúa Giê-su đã mạc khải cho ông Ni-cô-đê-mô biết Người sẽ phải chết cách nào để đem ơn cứu độ cho con người: “Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.” (Ga 3, 14-15). Thiên Chúa biểu lộ tình thương của Ngài cho con người nơi thập giá, nơi mà Con Một Ngài chịu khổ hình cứu độ nhân loại. Với sự tự hủy đến tột cùng của Chúa Giê-su, chúng ta hãy thờ lạy, tôn vinh và tuyên xưng: “Đức Giê-su Ki-tô là Chúa” (x.Pl 2, 10-11).
Ngày nay, trong nhà thờ hay nơi mỗi gia đình Công Giáo, Thánh Giá luôn được tôn kính nơi trang nghiêm nhất. Mỗi khi ai đó bước vào họ sẽ có cơ hội chiêm ngắm và cảm nghiệm tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa dành cho nhân loại. Thánh Giá Chúa mời gọi mỗi người đến kín múc sức mạnh khi chịu đâu khổ, cảm nghiệm tình thương khi bị tổn thương, lãnh nhận ơn cứu độ khi tin thật. Chúa đã chịu chết trên thập giá do con người tạo ra để biến đổi thành Thánh Giá Chúa mang ơn cứu độ cho ai kính thờ.
Bên cạnh đó, Chúa Giê-su cũng mời gọi người tín hữu hãy vác lấy thập giá đời mình theo chân Người. Nếu mỗi người trung thành vác đến cùng sẽ được ơn cứu độ và hưởng hạnh phúc Nước Trời. Trong cơn đại dịch này, mỗi người vác một thập giá khác nhau: người thì vác con vi-rút đáng sợ này; người thì vác những đau khổ bệnh tật hay xa lìa người thân; có người vác cảnh thiếu thốn do thất nghiệp; người khác vác sự thiếu cảm thông của người khác… Nhưng thiết nghĩ, những gánh nặng đó chưa thấm vào đâu so với gánh nặng của Chúa đang chịu, đó chính là sự thờ ơ nguội lạnh của con người, sự kìm hãm của các thế lực. Chúa thì vẫn đang chờ đợi con người đến trên Thánh Giá để trao ban tình yêu, mà con người thờ ơ lãnh đạm không lui tới.
Xin cho chúng con biết chiêm ngắm và tôn thờ Thánh Giá Chúa trong suốt cuộc đời. A-men.
Jos. Nguyễn
============