Chúa nhật, 05/10/2025

Suy niệm Tin mừng Chúa Nhật XXVII Thường niên - Năm C (Kb 1,2-3;2,2-4; 2Tm 1,6-8.13-14; Lc 17,5-10)

Cập nhật lúc 21:00 04/10/2025
 
Bài đọc 1: Kb 1,2-3;2,2-4

Người công chính sẽ được sống, nhờ lòng thành tín của mình.

Bài trích sách ngôn sứ Kha-ba-cúc.

12Cho đến bao giờ, lạy Đức Chúa,
con kêu cứu mà Ngài chẳng đoái nghe,
con la lên: “Bạo tàn !” mà Ngài không cứu vớt ?
3Sao Ngài bắt con phải chứng kiến tội ác hoài,
còn Ngài cứ đứng nhìn cảnh khổ đau ?
Trước mắt con, toàn là cảnh phá phách, bạo tàn,
chỗ nào cũng thấy tranh chấp và cãi cọ. 
22Đức Chúa trả lời và nói với tôi: “Hãy viết lại thị kiến
và khắc vào tấm bia cho ai nấy đọc được xuôi chảy.
3Đó là một thị kiến sẽ xảy ra vào thời ấn định.
Nó đang tiến nhanh tới chỗ hoàn thành,
chứ không làm cho ai thất vọng.
Nếu nó chậm tới, thì cứ đợi chờ,
vì thế nào nó cũng đến, chứ không trì hoãn đâu.
4Này đây, ai không có tâm hồn ngay thẳng sẽ ngã gục,
còn người công chính thì sẽ được sống,
nhờ lòng thành tín của mình.”


Đáp ca:

Đ.Ngày hôm nay, ước gì anh em nghe tiếng Chúa !
Người phán: Các ngươi chớ cứng lòng.

1Hãy đến đây ta reo hò mừng Chúa,
tung hô Người là Núi Đá độ trì ta,2vào trước Thánh Nhan dâng lời cảm tạ,
cùng tung hô theo điệu hát cung đàn.

Đ.Ngày hôm nay, ước gì anh em nghe tiếng Chúa !
Người phán: Các ngươi chớ cứng lòng.

6Hãy vào đây ta cúi mình phủ phục,
quỳ trước tôn nhan Chúa là Đấng dựng nên ta.7aBởi chính Người là Thiên Chúa ta thờ,
còn ta là dân Người lãnh đạo,
là đoàn chiên tay Người dẫn dắt.

Đ.Ngày hôm nay, ước gì anh em nghe tiếng Chúa !
Người phán: Các ngươi chớ cứng lòng.

7bNgày hôm nay, ước gì anh em nghe tiếng Chúa !8Người phán: Các ngươi chớ cứng lòng
như tại Mê-ri-ba, như ngày ở Ma-xa trong sa mạc,9nơi tổ phụ các ngươi đã từng thách thức
và dám thử thách Ta, dù đã thấy những việc Ta làm.

Đ.Ngày hôm nay, ước gì anh em nghe tiếng Chúa !
Người phán: Các ngươi chớ cứng lòng.


Bài đọc 2: 2Tm 1,6-8.13-14

Anh đừng hổ thẹn vì phải làm chứng cho Chúa chúng ta.

Bài trích thư thứ hai của thánh Phao-lô tông đồ gửi ông Ti-mô-thê.

6 Anh thân mến, tôi nhắc anh phải khơi dậy đặc sủng của Thiên Chúa, đặc sủng anh đã nhận được khi tôi đặt tay trên anh. 7 Vì Thiên Chúa đã chẳng ban cho chúng ta một thần khí làm cho chúng ta trở nên nhút nhát, nhưng là một Thần Khí khiến chúng ta được đầy sức mạnh, tình thương, và biết tự chủ. 8 Vậy anh đừng hổ thẹn vì phải làm chứng cho Chúa chúng ta, cũng đừng hổ thẹn vì tôi, người tù của Chúa ; nhưng dựa vào sức mạnh của Thiên Chúa, anh hãy đồng lao cộng khổ với tôi để loan báo Tin Mừng. 13 Với đức tin và đức mến của một người được kết hợp với Đức Ki-tô Giê-su, anh hãy lấy làm mẫu mực những lời lành mạnh anh đã nghe tôi dạy. 14 Giáo lý tốt đẹp đã giao phó cho anh, anh hãy bảo toàn, nhờ có Thánh Thần ngự trong chúng ta.


Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lời Chúa vẫn tồn tại đến muôn thuở muôn đời. Đó chính là Lời đã được loan báo cho anh em như một Tin Mừng. Ha-lê-lui-a.


Tin Mừng: Lc 17,5-10

Nếu anh em có lòng tin !

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

5 Khi ấy, các Tông Đồ thưa với Chúa Giê-su rằng: “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con.” 6 Chúa đáp: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: ‘Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc’, nó cũng sẽ vâng lời anh em.

7 “Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó: ‘Mau vào ăn cơm đi’, 8 chứ không bảo: ‘Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau !’ ? 9 Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao ? 10 Đối với anh em cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.”

======================

Suy niệm 1: Đức tin biến điều không thể thành có thể

Chiến tranh giữa Nga và Ucraina, Israel với một số nước Trung Đông, bất ổn chính trị ở vài nước, bạo lực và sự đổ vỡ niềm tin nơi xã hội, chúng ta lại được nghe một lời khẩn cầu thật đơn sơ nhưng đầy sức mạnh từ các Tông đồ: “Xin Thầy ban thêm lòng tin cho chúng con” (Lc 17,5).

Trước tình cảnh thế giới hiện nay, chúng ta hãy lấy lời cầu của các Tông đồ làm chính lời nguyện của mình mà dâng lên Chúa lời cầu nguyện thiết tha: Lạy Chúa, xin ban thêm lòng tin cho chúng con.

Đức tin biến điều không thể thành có thể

Đáp lại lời cầu xin của các Tông đồ, Chúa Giê-su đáp: “Nếu các con có lòng tin bằng hạt cải, thì dẫu các con khiến cây dâu này rằng: ‘Hãy bứng rễ lên mà đi trồng dưới biển’, nó liền vâng lời các con” (Lc 17,6). Một lời đáp đầy thách đố và cũng đầy khích lệ.

Chúa Giê-su không đo lường đức tin theo thước đo vật lý, nhưng theo sự sống động và quyết liệt của lòng tin. Một đức tin dù nhỏ bé, khi đặt trọn niềm cậy trông vào Chúa, vẫn có thể làm được những điều không thể.

Đức tin không phải là một cảm xúc mơ hồ, cũng không phải là một kiến thức thần học cao siêu. Đức tin là mối tương quan sống động với Thiên Chúa yêu thương, lắng nghe, và dẫn dắt con người đi qua bóng đen của sự dữ.

Lời Thiên Chúa dành cho người tin

Tiên tri Kha-ba-cúc sống trong thời buổi bạo loạn, chiến tranh tàn phá, đạo đức bị đảo lộn, người ngay bị thiệt thòi, nhiều người chất vấn Thiên Chúa, chính ngôn sứ thốt lên: “Lạy Chúa, tôi kêu cầu cho đến bao giờ mà Chúa không nghe?… Cướp bóc và bất lương trước mặt tôi…”. Nhưng Thiên Chúa không im hơn lặng tiếng. Ngài phán: “Người công chính sẽ sống nhờ trung tín” (Kb 2,4). Tức là, đức tin không phải là thoát khỏi khổ đau, nhưng là dám sống giữa đau khổ và trung thành với Thiên Chúa.

Bài học của Kha-ba-cúc là: đức tin trưởng thành không phải là đức tin có câu trả lời tức thì, nhưng là sự trung thành bền bỉ, dám sống lương thiện một giữa thế giới gian tà. Thiên Chúa không bịt tai trước tiếng kêu than, dù Ngài không đáp ngay lập tức. Điều Chúa muốn là trung tín, kiên nhẫn chờ đợi, và sống công chính dù trong bóng tối.

Sự kiêu ngạo và bất trung là thái độ của người cho mình là trung tâm, không cần Thiên Chúa, đó là con đường dẫn đến diệt vong. “Người công chính sống nhờ đức tin“. Nghĩa là không chỉ tin bằng lý trí, mà còn trung thành với Giao Ước: dám sống theo đường lối Thiên Chúa.

Trong cuộc sống, đôi lúc chúng ta không thấy gì xảy ra, nhưng hãy tiếp tục cầu nguyện. Cứ sống ngay lành và hy vọng dù có bị thiệt thân, ngay cả khi xã hội mất định hướng.

Thánh Phao-lô, từ trong ngục tù, viết cho môn đệ Ti-mô-thê-ô đang nhụt chí: Con chớ hổ thẹn làm chứng cho Chúa… nhưng con hãy đồng lao cộng tác với Cha vì Tin Mừng” (2Tm 1,8).

Đức tin không miễn trừ khổ đau, nhưng giúp ta đối diện đau khổ với hy vọng, vì “Thiên Chúa đã ban cho chúng ta thần trí dung mạnh, bác ái và tiết độ” (2Tm 1,7).

Thế giới hiện nay chiến tranh vẫn tiếp diễn, người Palestin loạn lạc, đói khổ, giao tranh tiếp tục leo thang tại Gaza City gây bao thù hận nơi Hamas và Houthi. Người tín hữu không chỉ sống nhờ thuốc men hay tiền bạc, mà sống nhờ niềm tin không lay chuyển rằng Thiên Chúa vẫn hiện diện, vẫn yêu thương, và vẫn dẫn dắt lịch sử.

Trong bóng tối của sự dữ, lý trí đôi khi bế tắc. Lúc đó, đức tin là ngọn đèn không tắt trong đêm tối. Đức tin và lý trí không loại trừ nhau, nhưng bổ túc cho nhau. Đức tin là chiếc khiên chắn trước mũi tên của kẻ thù; là cầu nối giữa linh hồn và Thiên Chúa.

Sống và thực hành đức tin qua tràng chuỗi Mân Côi

Người tín hữu chúng ta cần cố gắng thực hành đức tin, cho dù đức tin có lúc bị thử thách đến tột cùng. Tin là tiếp tục cầu nguyện, yêu thương và tha thứ dù thế giới đầy hận thù và chia rẽ. Hãy tin để mà sống và hy vọng.

Tháng 10 là tháng đặc biệt để sống đức tin qua việc lần chuỗi Mân Côi. Đức Ma-ri-a, Mẹ của những kẻ có lòng tin, đã sống lời “Xin vâng” không chỉ nơi biến cố Truyền Tin, mà suốt cả hành trình sống: từ nơi hang đá Bethlem, sang Ai Cập, đến dưới chân thập giá Chúa.

Thánh Giáo hoàng Gio-an Phao-lô II lúc sinh thời đã gọi Mẹ Ma-ri-a là “Người môn đệ đầu tiên của đức tin”. Mẹ không hỏi “tại sao?”, nhưng chỉ hỏi “Làm sao? “, rồi hoàn toàn tín thác.

Đọc Kinh Kính Mừng là chúng ta bước vào trường học của Mẹ, học cách suy niệm, kiên nhẫn, và dâng hiến. Lời kinh tuy đơn sơ mà người lính, người già, người bệnh, hay trẻ nhỏ đều có thể đọc, trở thành vũ khí của đức tin và hy vọng ở mọi nơi mọi thời. Lời Kinh ấy là cầu nối đất với trời, và con người trần thế với nhau.

Lạy Chúa, xin thêm lòng tin cho chúng con, nhờ lời chuyển cầu của Đức Ma-ri-a, Nữ Vương truyền Phép Rất Thánh Mân Côi. Amen.

 

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

=====================

Suy niệm 2: TIN TƯỞNG NƠI CHÚA (Lc 17,5-10)
Nếu anh em có lòng tin!
 
Kính thưa cộng đoàn,
Lời Chúa hôm nay dạy chúng ta hãy tin tưởng vào Thiên Chúa. Ngôn sứ Kha-ba-cúc nói về lòng tin của những người chịu thử thách. Trong cơn khốn cùng, họ kêu đến Đức Chúa. Họ đã không nhận được lời đáp cứu. Họ luôn tin cậy và sống theo đường lối của Đức Chúa. Họ phải chứng kiến những điều tội lỗi, gian ác của con người. Vậy mà Thiên Chúa không thấy hay sao: “Trước mặt con, toàn là cảnh phá phách, bạo tàn, chỗ nào cũng thấy tranh chấp và cãi cọ.” Họ chịu biết bao cơn cám dỗ từ những người gian ác. Những người đó vẫn vô sự. Trước những lời kêu cầu của người công chính, Đức Chúa mời gọi họ hãy kiên trì chờ đợi. Vào thời ấn định, Đức Chúa sẽ giải thoát họ khỏi thử thách gian nan, chứ không trì hoãn. Trong ngày đó, người gian ác sẽ gục ngã. Còn người công chính sẽ được sống, nhờ lòng thành tín của họ. (x.Kb 1,2-3;2,2-4). Đến thời đến buổi, Thiên Chúa sai Ngôi Hai xuống thế làm người để củng cố lòng tin cho người công chính. Chúa Giê-su đến mời gọi con người sống đúng với cội nguồn Lề Luật. Người kiện toàn Lề Luật. Điều này làm các Tông Đồ thay đổi suy nghĩ về Đấng Mê-si-a như những người Do-thái lúc bấy giờ. Các Tông Đồ đã xin Chúa Giê-su củng cố thêm đức tin: “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con.” Các ông xin Chúa Giê-su cho các ông thật sự tin vào Người, đừng để các ông phải ngã lòng trước thử thách. Chúa Giê-su nói với các Tông Đồ: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: ‘Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc’, nó cũng sẽ vâng lời anh em.” Người mời gọi các ông chỉ cần tin thôi, thì các ông làm việc gì cũng được. Trong mọi việc, các ông đặt trọn trong sự quan phòng của Thiên Chúa, khiêm tốn nhìn nhận mọi việc đều bởi ơn Chúa ban. Như thế, các Tông Đồ mới thực sự tin cậy vào Thiên Chúa.
Thánh Phao-lô mời gọi ông Ti-mô-thê và mỗi người chúng ta tin tưởng nơi Thiên Chúa. Tin tưởng vào Thiên Chúa can đảm loan báo Tin Mừng, không hổ thẹn vì phải làm chứng cho Ngài. “Anh đừng hổ thẹn vì phải làm chứng cho Chúa chúng ta, cũng đừng hổ thẹn vì tôi, người tù của Chúa; nhưng dựa vào sức mạnh của Thiên Chúa, anh hãy đồng lao cộng khổ với tôi để loan báo Tin Mừng.” (2 Tm 1,8). Người môn đệ của Chúa Giê-su phải tin tưởng vào lệnh truyền của Người, can đảm làm chứng trong mọi môi trường. Người môn đệ chỉ dựa vào những ơn Thiên Chúa ban mới đạt được kết quả tốt đẹp. Chúng ta hãy đặt trọn niềm tin nơi Thiên Chúa. Khi ta biết cộng tác với ơn Thiên Chúa, những đau khổ sẽ sinh ơn cứu độ cho ta.
Lạy Chúa, xin cho con biết tin tưởng vào tình yêu và lòng thương xót của Chúa. A-men

Jos. Nguyễn

=======================

Suy niệm 3: CHÚA NHẬT XXVII THƯỜNG NIÊN

Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta được nghe lời dạy của Chúa Giê-su về đức tin và lòng khiêm nhường qua hai câu chuyện. Mỗi câu chuyện này đều phản ánh một khía cạnh quan trọng trong đời sống Kitô hữu mà chúng ta cần phải suy ngẫm và sống thực tế. Chúa Giê-su không chỉ nói về những phép lạ có thể xảy ra nhờ lòng tin, mà còn mời gọi chúng ta sống khiêm nhường và không mong đợi sự khen ngợi khi thực hiện bổn phận.
Đầu tiên, chúng ta thấy các Tông Đồ cầu xin Chúa Giê-su thêm lòng tin cho họ: "Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con." Lý do cho lời cầu xin này rất rõ ràng, vì các Tông Đồ cảm thấy lòng tin của họ chưa đủ mạnh mẽ để có thể thực hiện những điều mà Chúa Giê-su đã dạy, để thực hiện những điều kỳ diệu mà Ngài đã thực hiện. Họ không thể hiểu hết được tất cả những gì Ngài nói và làm, và vì vậy họ mong muốn có một đức tin mạnh mẽ hơn. Chúa Giê-su đáp lại bằng một lời giải thích về sức mạnh của đức tin, qua đó Ngài cho chúng ta thấy rằng chỉ cần đức tin nhỏ bé như hạt cải thôi cũng đủ để làm những việc lớn lao, vượt qua những khó khăn, và đạt được những mục tiêu mà Chúa đặt ra.
Chúa Giê-su nói: "Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: ‘Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc’, nó cũng sẽ vâng lời anh em." Đây là một câu nói có tính chất ẩn dụ, nhấn mạnh rằng đức tin dù nhỏ bé, nhưng khi thật sự có mặt trong cuộc sống, có thể biến đổi mọi điều kiện khó khăn và tưởng chừng không thể vượt qua được. Hạt cải, mặc dù rất nhỏ, nhưng có khả năng phát triển và sinh hoa kết trái lớn lao. Lòng tin, dù nhỏ đến đâu, nhưng nếu đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa, sẽ đem lại sự biến đổi mạnh mẽ và kỳ diệu trong cuộc sống.
Đối với người Kitô hữu, đức tin không phải chỉ là một cảm xúc hay một niềm tin mơ hồ, mà là sự liên kết sâu sắc với Chúa. Đức tin này không phải là một thứ có thể tích lũy hay đo lường theo cách vật lý, mà là sự tin tưởng vào quyền năng và tình yêu vô biên của Chúa, ngay cả khi chúng ta không thể nhìn thấy rõ ràng những điều mình cầu xin. Đức tin này sẽ dẫn dắt chúng ta vượt qua những khó khăn và thử thách của cuộc sống, và giúp chúng ta nhận ra rằng mọi việc, dù lớn hay nhỏ, đều nằm trong tay Chúa.
Sau khi nói về sức mạnh của đức tin, Chúa Giê-su tiếp tục đưa ra một hình ảnh rất thực tế trong cuộc sống hàng ngày, đó là hình ảnh về người đầy tớ. Người chủ không cám ơn đầy tớ vì đã làm công việc của mình, mà chỉ yêu cầu đầy tớ tiếp tục làm những việc cần làm, vì đó là bổn phận của người đầy tớ. Qua đó, Chúa Giê-su muốn dạy các Tông Đồ và chúng ta rằng, dù chúng ta có làm những điều tốt lành, có giúp đỡ người khác, thì chúng ta cũng không thể mong đợi sự khen ngợi hay tưởng thưởng từ người khác. Điều quan trọng là chúng ta làm tất cả vì Chúa, và đó chính là bổn phận của chúng ta.
Sự khiêm nhường là một đức tính quan trọng mà Chúa Giê-su mời gọi chúng ta sống. Chúng ta không làm những việc tốt để được khen ngợi, không làm những việc lành để nhận sự tưởng thưởng. Những hành động đó chỉ là những gì chúng ta phải làm trong tư cách là người môn đệ của Chúa, là những người mang trong mình sứ mệnh yêu thương và phục vụ. Khi chúng ta làm những công việc này, chúng ta phải nhớ rằng đó chỉ là bổn phận của chúng ta, và chúng ta không nên tìm kiếm sự khen ngợi hay danh vọng từ người khác.
Lời Chúa hôm nay cũng nhắc nhở chúng ta về sự trưởng thành trong đức tin và trong cuộc sống Kitô hữu. Đức tin không phải là một yếu tố có thể cho phép chúng ta đạt được mọi điều trong cuộc sống một cách dễ dàng, mà là một quá trình liên tục để chúng ta nhận thức rõ hơn về tình yêu và sự công chính của Thiên Chúa. Đức tin giúp chúng ta hiểu rằng mọi thử thách trong cuộc sống không phải là sự trừng phạt, mà là cơ hội để chúng ta sống mạnh mẽ hơn, kiên trì hơn và vững vàng hơn trong đức tin.
Thánh Phan-xi-cô thành At-si-si, vị thánh mà chúng ta mừng lễ hôm nay, là một tấm gương sáng về đức tin và sự khiêm nhường. Ngài đã từ bỏ tất cả sự giàu có, sự nổi tiếng và những gì trần thế để theo Chúa một cách triệt để. Ngài sống trong sự nghèo khó, khiêm nhường và tận hiến cho Chúa, và là người đã không tìm kiếm sự khen ngợi từ người khác, mà chỉ sống vì tình yêu Thiên Chúa. Thánh Phan-xi-cô dạy chúng ta rằng đức tin đích thực là khi chúng ta sống phục vụ với lòng khiêm nhường và luôn tìm kiếm sự bình an trong tình yêu của Chúa.
Lạy Chúa Giê-su, con xin cảm tạ Ngài vì đã dạy chúng con về đức tin và khiêm nhường. Xin Chúa giúp con luôn kiên vững trong đức tin, biết sống mỗi ngày với lòng khiêm nhường và yêu thương, và không bao giờ tìm kiếm sự khen ngợi từ người khác. Xin cho chúng con biết luôn nhận ra bổn phận của mình và làm mọi việc vì tình yêu Chúa. Xin giúp con sống xứng đáng với ơn gọi Kitô hữu của mình, luôn tỉnh thức và sẵn sàng làm chứng cho tình yêu và sự công chính của Ngài.

Lm. Anmai, CSsR

=====================
 

 

Thông tin khác:
 

 

 
 
 
 
Bản tin Giáo phận Hưng Hóa: Từ ngày 27/7 - 02/8/2025
Liên kết website

 

 

 

Tiêu điểm
Website www.giaophanhunghoa.org được phát triển bởi đơn vị thiết kế web: MIP™ (www.mip.vn - mCMS).
log