Gặp ai, anh em cũng mời hết vào tiệc cưới.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
1 Khi ấy, Đức Giê-su dùng dụ ngôn mà nói với các thượng tế và kỳ mục trong dân rằng: 2 “Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình. 3 Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến. 4 Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ: ‘Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng: Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới !’ 5 Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm nông trại, người thì đi buôn, 6 còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà hành hạ và giết chết. 7 Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng. 8 Rồi nhà vua bảo đầy tớ: ‘Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng. 9 Vậy các ngươi đi ra các ngả đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới.’ 10 Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.
11 ‘Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới, 12 mới hỏi người ấy: Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới ?’ Người ấy câm miệng không nói được gì. 13 Nhà vua liền bảo những người phục dịch: ‘Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng ! 14 Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít’.”
=============
Suy niệm 1: MỜI HẾT VÀO TIỆC CƯỚI
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
============
Suy niệm 2: HƯỚNG VỀ TRỜI CAO (Mt 22,1-14)
“Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi.”
Chúa Giê-su kể dụ ngôn tiệc cưới để diễn tả về mầu nhiệm Nước Trời. Nước Trời như chuyện ông vua mở tiệc cưới cho con. Ông chuẩn bị chu đáo mọi việc: mời những ai, báo trước ngày giờ tổ chức, tiệc ăn uống những gì, trang hoàng cho phòng tiệc lộng lẫy. Đến giờ đã định, vua cho đầy tớ đi mời cách cẩn thận. Vậy mà, những người đã được mời lại không thèm đếm xỉa tới. Họ lần lượt lấy lý do nọ, lý do kia để từ chối. “Kẻ thì đi thăm nông trại, người thì đi buôn.” Thậm chí, có người còn dám bắt các đầy tớ vua hành hạ và giết đi. Như thế, họ không còn coi trọng vua, không muốn quy phục quyền bính vua được trao. Cái kết của những kẻ không vâng phục, kẻ bám víu vào của cải vật chất là cái chết. “Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu hủy thành phố của chúng.” Như vậy, Chúa Giê-su mời gọi con người hướng về Nước Trời, đừng để của cải vật chất cản trở trên con đường về Nước Thiên Chúa.
Ngày nay, chúng ta bị nhiều thứ cản bước tiến của ta trên đường về với Chúa. Những vật cản này mỗi người mỗi khác. Có người bị cản bởi của cải vật chất. Có người bị cản bởi danh vọng địa vị. Có người bị cản bởi dục vọng. Có người bị cản bởi thành kiến… Chúng ta có thể vượt qua tất cả khi tâm hồn ta hướng về trời cao, hướng về cùng đích, hướng về cuộc sống mai sau.
Chuyện kể rằng: Có một con gà rừng đang ấp trứng, nhưng lẫn trong ổ của nó một trứng đại bàng. Đúng ngày giờ, trứng nở thành con. Đại bàng con nô đùa vui vẻ bên đàn gà rừng như anh chị em ruột.
Một ngày kia, đang bưới móc kiếm ăn cùng đàn gà rừng, đại bàng con bỗng thấy một con đại bàng lớn bay lượn trên không trung thật oai phong và đẹp mắt. Cậu liền hỏi gà mẹ:
- Mẹ ơi, sao mình không bay như chim kia trên trời ?
- Chúng ta đâu phải đại bàng mà bay được!
- Thế chúng ta là ai ?
- Chúng ta là gà rừng.
Bỗng một ngày, đang khi bươi móc kiếm ăn trên đống rác, cậu thấy đại bàng mẹ bay lượn trên đầu gọi:
- Bay lên con ơi, bay lên đại bàng con của mẹ. Thế giới của con là trời cao đất rộng, chứ không phải là đống rác này. Bay lên đi con!
Cậu cố bay lên, nhưng lại rơi xuống. Trong khi các chú gà rừng cười cợt chế nhạo:
- Chúng ta là gà rừng, làm sao mà bay được.
Cậu suy nghĩ, nếu ta là gà rừng, sao đại bàng kia cứ bảo ta là đại bàng con. Và khi bay lên ta thấy cũng đâu có khó khăn gì, có lẽ chưa quen thôi. Nào hãy thử lần nữa xem.
Thế là cậu đại bàng đủ lông đủ cánh bay lên, và bay lên mãi. Cậu bay theo mẹ về một chân trời mới. Lần đầu tiên trong đời, cậu được nhìn thế giới từ trên cao, lòng cậu mênh mang, hạnh phúc ngập tràn.
Kitô hữu là người được Thiên Chúa chọn, làm con cái của Ngài. Họ là những con đại bàng, luôn ngước mắt nhìn cao, mong bay lên cùng Thiên Chúa là Cha đầy yêu thương. Họ luôn sống trong tâm tình của thánh Augustinô: ”Lạy Chúa, Chúa dựng nên con cho Chúa. Tâm hồn con luôn thao thức cho tới khi nào được nghỉ yên trong Chúa”.
Lạy Chúa, xin cho tâm hồn con luôn hướng về hạnh phúc đích thực muôn đời. A-men
Jos. Nguyễn
============