Tin Mừng: Mt 10,7-15
Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
7 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng: “Anh em hãy đi rao giảng: Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng kiếm vàng bạc hay tiền đồng để giắt lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giày dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.
11 “Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. 13 Nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em. 14 Nếu người ta không đón tiếp và không nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy giũ bụi chân lại. 15 Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất Xơ-đôm và Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”
==========
Suy niệm 1: CŨNG PHẢI CHO KHÔNG NHƯ VẬY
(THỨ NĂM TUẦN 14 TN NĂM LẺ)
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Năm Tuần 14 Thường Niên, Năm Lẻ này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên. Xin Chúa rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này: Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, thì xin Chúa cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh.
Được hưởng phúc trường sinh, nhờ biết hết lòng hết dạ thờ phượng Thiên Chúa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Sử Biên Niên Quyển I nói về: Chuẩn bị xây Đền Thờ. Sự thánh thiện của Đavít sáng ngời đến độ truyền thống đã xem ông như người khai sinh các cơ cấu tôn giáo, chỉ đứng sau ông Môsê: đó là điều có thể thấy trong đoạn sách này, được viết trong thời hậu lưu đày. Nếu vua Đavít không được vinh dự xây Đền Thánh, thì điều ông làm còn cao quý hơn nữa: ông dạy ta yêu mến Chúa hết sức hết lòng, và trong mọi hoàn cảnh. Đó là cách thờ phượng đích thực mà Thiên Chúa ưa thích. Giờ đây, hãy hết lòng hết dạ tìm kiếm Đức Chúa, Thiên Chúa các ngươi. Đứng lên đi, xây thánh điện của Đức Chúa là Thiên Chúa; nào ta tiến vào nơi Chúa ngự, phủ phục trước bệ rồng. Chúa phán: Nhà của Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của muôn dân.
Được hưởng phúc trường sinh, nhờ biết thức tỉnh nghe tiếng Chúa và mở lòng ra đón Người, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Amrôxiô nói: Đền thờ Thiên Chúa là nơi thánh, và đền thờ ấy chính là anh em… Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa; Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta. Phúc cho đầy tớ ấy nếu chủ về mà thấy anh ta đang làm như vậy.
Được hưởng phúc trường sinh, nhờ biết tin tưởng vào sự quan phòng sắp đặt của Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Sáng Thế, ông Giuse nói: Thiên Chúa đã gửi tôi sang Aicập để cứu sống anh em. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 104, vịnh gia cho thấy: Hãy nhớ lại những kỳ công Chúa thực hiện. Chúa cho nạn đói hoành hành khắp xứ, làm cạn nguồn lương thực nuôi dân. Chúa đã phái một người đi trước họ là Giuse, kẻ bị bán làm tôi.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Triều đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta bằng một tình yêu nhưng không, ấy thế mà, chúng ta thường lãng quên tình Chúa thương yêu ta, vì thế, chúng ta cần phải sám hối và tin vào Tin Mừng. Chúng ta phải quay trở về hết lòng hết dạ thờ phượng Chúa, mở lòng ra để nghe tiếng Chúa nói với chúng ta, nhất là, trong những nghịch cảnh đau thương, như tình cảnh của ông Giuse khi bị bán sang Aicập, Chúa có chương trình của Chúa, phần của ta là, tin tưởng cậy trông Chúa sẽ thực hiện lời hứa của Người. Đức Kitô là Vầng Đông, tỏa sáng khắp vũ hoàn và chiếu soi vạn vật. Ai mong ước, mở toang cửa lòng ra, thì sẽ nhận được ánh huy hoàng vĩnh cửu. Mặt trời, mà ta thấy hằng ngày, phải lặn đi, để màn đêm tiếp nối, còn, mặt trời công chính thì không bao giờ lặn. Phúc thay ta được Đức Kitô gõ cửa. Cửa của ta chính là đức tin, là lòng sám hối. Nếu cửa này vững chắc, thì, toàn ngôi nhà sẽ được kiên cố. Đức Kitô tiến vào qua cửa này, Người sẽ ban tặng bình an cho ta, và Người cũng sai ta mang bình an đến cho nhà khác, được cho không, ta cũng hãy cho không như vậy, nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của ta sẽ đến với họ, nếu không, thì bình an sẽ trở về với ta. Nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên. Chúa đã thương cứu chúng ta ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, ước gì chúng ta sẽ được hưởng phúc trường sinh. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
==========