Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
11 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng: “Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. 12 Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, 13 vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên. 14 Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, 15 như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.
16 “Tôi còn có những chiên khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một đoàn chiên và một mục tử. 17 Sở dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là vì tôi hy sinh mạng sống mình để rồi lấy lại. 18 Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được, nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy. Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được.”
==========
Suy niệm 1: TÔI LÀ CỬA CHO CHIÊN RA VÀO
(THỨ HAI TUẦN 4 PHỤC SINH)
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Hai Tuần 4 Phục Sinh này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên, xin rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này: Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, thì xin cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh.
Được hưởng phúc trường sinh, nếu ta không thờ lạy Con Thú, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích sách Khải Huyền nói về: Hai Con Thú: Con Thú thứ nhất tiêu biểu cho quyền bính của đế quốc Rôma. Con thứ hai mệnh danh là ngôn sứ giả, phục vụ cho con thứ nhất. Hình như con thứ hai tiêu biểu cho những người cổ võ việc thờ phượng hoàng đế. Ai thắng sẽ được mặc áo trắng, Ta sẽ không xoá tên người ấy khỏi Sổ Trường Sinh. Ta sẽ nhận người ấy trước mặt Cha Ta và trước mặt các thiên thần của Người. Kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.
Được hưởng phúc trường sinh, nếu ta cùng chết với Đức Kitô, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách thánh Baxiliô Cả nói về: Thần Khí ban sự sống… Từ giếng nước thanh tẩy đi lên là chúng ta đã chết đối với tội, đã từ bỏ những gì xác thịt ham muốn. Thánh Thần dưới hình bồ câu từ trời ngự xuống, bay đến con tàu Giáo Hội, ban tặng bình an của Thiên Chúa. Hạnh phúc biết bao, vì nhờ nước thánh tẩy mà ta được giải thoát và được hưởng sự sống muôn đời.
Được hưởng phúc trường sinh, nếu ta biết khao khát ơn cứu độ của Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Công Vụ Tông Đồ: Nghe thế, họ mới chịu im, và họ tôn vinh Thiên Chúa mà nói: Thiên Chúa cũng ban cho các dân ngoại ơn sám hối để được sự sống. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 41, vịnh gia cho thấy: Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống. Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong, hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Tôi chính là Mục Tử nhân lành, Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Tôi là cửa cho chiên ra vào. Chúa là Mục Tử nhân lành biết từng con chiên một; Chúa là cửa cho chiên ra vào, để chiên gặp được đồng cỏ xanh tươi; qua cửa Chúa mà vào, thì được sống muôn đời. Thật vậy, Chúa là Đấng ban cho chúng ta sự sống, Người thiết lập cho chúng ta một giao ước, đó là Bí Tích Thánh Tẩy, hình ảnh tượng trưng cho cái chết và sự sống: nước là hình ảnh của cõi chết, Thần Khí là bảo chứng mang sự sống. Nước là hình ảnh của cõi chết, chẳng khác nào một nấm mồ. Thần Khí thông ban sinh lực đổi mới linh hồn chúng ta, đưa linh hồn từ tình trạng chết do tội lỗi sang sự sống mới. Đó là sinh lại bởi nước và Thần Khí. Sự chết được thể hiện trong nước, còn, sự sống của ta thì do Thần Khí ban. Để giúp chúng ta sống cuộc đời bắt nguồn từ ơn phục sinh, Chúa đề ra cả một lối sống theo Tin Mừng. Như thế, ngay từ đời này, chúng ta đã quyết tâm sống những gì tất nhiên sẽ có trong thế giới mai sau. Nhờ Chúa Thánh Thần, ta được đưa về vườn địa đàng, được dẫn vào Nước Trời và được trở lại làm nghĩa tử. Nhờ Chúa Thánh Thần, ta được dạn dĩ gọi Thiên Chúa là Cha, được thông phần ân sủng của Đức Kitô, được gọi là con cái ánh sáng, được chung phần vinh quang vĩnh cửu. Của bảo chứng mà đã lớn lao như thế, thì, ân sủng đầy đủ sẽ trọng đại biết chừng nào. Hoa quả đầu mùa mà đã dồi dào như vậy, thì, khi mọi sự đã hoàn tất, mùa gặt sẽ phong phú biết bao. Nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên. Chúa đã thương cứu chúng ta ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, ước gì chúng ta được hưởng phúc trường sinh. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
=========
Suy niệm 2: TIẾNG NGƯỜI LẠ
“Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ!”.
Một người Mỹ du lịch Syria, thấy ba người chăn chiên dẫn đoàn vật mình chung một con đường. Lúc sau, người thứ nhất hô to, “Men ah! Men ah!”, “Theo tôi!”. Chiên anh tách đàn, túc tắc theo anh lên một ngọn đồi. Người thứ hai làm thế, chiên lửng thửng theo anh. Người Mỹ nói với người thứ ba, “Cho tôi mượn mũ, gậy; tôi gọi, xem sao?”. Người ấy vui lòng. Người Mỹ gọi, “Men ah! Men ah!”. Chẳng con nào ngẩng lên! “Chiên không nghe ai khác, trừ một mình anh?” - “Có chứ! Vài con bệnh, nó sẽ đi theo bất cứ ai!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Vài con bệnh, nó sẽ đi theo bất cứ ai!”. Lời Chúa hôm nay bất ngờ hỏi chúng ta, “Con có khoẻ không?”. Hy vọng bạn khoẻ để từ chối ‘tiếng người lạ’ và chỉ nghe tiếng Giêsu - Chủ Chiên!”.
Có lẽ chúng ta thường tự trấn an, ‘tiếng người lạ’ không ảnh hưởng mấy đến tôi! Thế nhưng tiếng của ‘tin lạ’, ‘tình lạ’, ‘tiền lạ’ và các thứ lạ khác lại ảnh hưởng lên bạn và tôi nhiều hơn chúng ta tưởng. Và dù tin hay không tin, chúng vẫn tác động và áp lực mạnh mẽ lên đời sống chúng ta! Chúa Giêsu nói đến sự khác biệt giữa tiếng mục tử và ‘tiếng người lạ’. Chiên dễ thuần thục khi được dạy để phản ứng có điều kiện, vì chủ chiên thường nói chuyện với chiên. Nghe anh, chiên ngẩng lên và đi theo anh; với người lạ thì không!
Điều này cũng đúng với chúng ta. Bạn sẽ đi theo tiếng người mà bạn quen! Vậy thì bạn quen với tiếng ai nhất? Lý tưởng là chúng ta dành đủ thời gian cho việc đọc Lời Chúa, học ngôn ngữ, giọng điệu và tiếng của Ngài; lý tưởng là chúng ta dành một phần thời gian trong ngày, mỗi ngày, im lặng đủ để chiêm ngắm, cầu nguyện. Khi làm điều này, bạn xây dựng cho mình một ‘thói quen nghe’ và trở nên dễ chịu với tiếng Chúa. Một khi thói quen này được hình thành, bạn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều trong việc nhận ra tiếng Chúa và làm theo ý Ngài giữa những bận rộn ‘đời đời’ của mình!
Câu chuyện Công Vụ Tông Đồ hôm nay là một minh hoạ. Những người đồng hương trách Phêrô vì ông giao du với người ngoại. Nhưng nhờ cầu nguyện và lắng nghe, Phêrô nhận ra tiếng Chúa qua câu chuyện dài ông đã kể cho họ, “Nghe xong, họ mới chịu im”; họ nói, “Vậy ra Thiên Chúa cũng ban cho các dân ngoại ơn sám hối để được sự sống!”.
Anh Chị em,
“Chúng không nhận biết tiếng người lạ”. Chúa Giêsu không bao giờ nghe tiếng lạ! Cuộc chiến của Ngài trong hoang địa 40 đêm ngày đã chứng tỏ điều đó. Ngài luôn hướng về Chúa Cha, và quen với tiếng của Cha, nên Ngài luôn làm điều đẹp lòng Cha. Cũng thế, với chúng ta, đừng để ‘tiếng người lạ’ lấn át tiếng của Giêsu Mục Tử Nhân Lành và Thánh Thần của Ngài! Ngài thật thân quen; là Chúa, là bạn, là anh em, miệt mài nói to nói nhỏ với chúng ta mỗi ngày để bạn và tôi có thể ‘phản xạ có điều kiện’ mỗi khi Ngài gọi. Nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng nhạy bén để nghe được Ngài giữa bao bận rộn. Vì vậy, hãy cẩn thận! Chúng ta luôn có nguy cơ phân tâm bởi những ‘tiếng lạ’ vốn luôn ngọt ngào, lôi cuốn. Đừng để mình thuộc số vài con chiên bệnh vốn “sẽ đi theo bất cứ ai!”.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, có lẽ con ‘không khoẻ’ lắm, nếu không nói là ‘bệnh’. Xin chữa lành con!”, Amen.