Thiên Chúa tạo ra con người theo hình ảnh Người.
1Đức Chúa lấy đất mà tạo ra con người,
rồi lại đưa con người trở về đất.
2Người đã ban cho nó một số ngày và một khoảng thời gian,
cho nó quyền thống trị vạn vật trên mặt đất.
3Người mặc cho nó sức mạnh tương xứng với mình,
và theo hình ảnh mình mà làm ra nó.
4Người phú bẩm cho mọi xác phàm lòng kính sợ Người,
để chúng thống trị muông chim cầm thú.
6Người ban cho chúng trí khôn, lưỡi, mắt, tai,
và trái tim để chúng suy nghĩ.
7Người làm cho chúng được đầy kiến thức thông minh,
tỏ cho chúng biết điều tốt điều xấu.
8Người đặt con mắt mình vào tâm hồn chúng,
để chúng nhận ra các công trình vĩ đại của Người.
10Danh thánh Người, chúng sẽ ca ngợi,
những công trình vĩ đại của Người, chúng sẽ kể ra.
11Người còn ban kiến thức cho chúng,
và cho thừa hưởng luật đem lại sự sống.
12Người đã lập với chúng một giao ước muôn đời,
và tỏ cho thấy những điều Người phán quyết.
13Mắt chúng đã nhìn thấy vinh quang rực rỡ của Người,
tai chúng đã nghe tiếng uy hùng Người phán.
14Người phán bảo: “Các ngươi hãy tránh xa mọi điều bất chính.”
Bổn phận đối với tha nhân,
Người truyền cho ai nấy phải thi hành.
15Đường lối của chúng luôn luôn ở trước mặt Người,
và không bao giờ giấu mắt Người được.
Đ.Ân tình Chúa thiên thu vạn đại,
Chúa dành cho ai kính sợ Người.
13Như người cha chạnh lòng thương con cái,
Chúa cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn.14Người quá biết ta được nhồi nắn bằng gì,
hẳn Người nhớ: ta chỉ là cát bụi.
Đ.Ân tình Chúa thiên thu vạn đại,
Chúa dành cho ai kính sợ Người.
15Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi,
tươi thắm như cỏ nội hoa đồng,16một cơn gió thoảng là xong,
chốn xưa mình ở cũng không biết mình.
Đ.Ân tình Chúa thiên thu vạn đại,
Chúa dành cho ai kính sợ Người.
17Nhưng ân tình Chúa thiên thu vạn đại,
dành cho kẻ nào hết dạ kính tôn.
Người xử công minh cả với đời con cháu,18acả những ai giữ giao ước của Người.
Đ.Ân tình Chúa thiên thu vạn đại,
Chúa dành cho ai kính sợ Người.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn. Ha-lê-lui-a.
Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.
13 Khi ấy, người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng. Nhưng các môn đệ la rầy họ. 14 Thấy vậy, Người bực mình nói với các ông: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng. 15 Thầy bảo thật anh em: Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.” 16 Rồi Người ôm lấy các trẻ em và đặt tay chúc lành cho chúng.
=============
Suy niệm 1: ÁNH SÁNG CHO NGƯỜI BÉ MỌN
(THỨ BẢY TUẦN 7 TN NĂM LẺ)
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Bảy Tuần 7 Thường Niên, Năm lẻ này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin Chúa giúp mỗi người chúng ta hằng để tâm suy nghĩ những gì là thiêng liêng cao thượng, và biết dùng lời nói việc làm mà thực thi những điều đẹp ý Chúa.
Dùng lời nói việc làm mà thực thi những điều đẹp ý Chúa: từ độ “thanh xuân” tới lúc “về chiều”, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Giảng Viên kêu gọi: Giữa tuổi thanh xuân, bạn hãy tưởng nhớ Đấng đã dựng nên mình. Từ rất xa xưa, các bậc khôn ngoan đã hứa cho người công chính một cuộc đời trường thọ, nhưng thử hỏi: vào cuối một cuộc đời như thế, cái gì chờ đợi chúng ta? Đâu phải là niềm vui của người được thỏa chí toại lòng, sau một chuỗi ngày dài hạnh phúc, nhưng là, nỗi luyến tiếc những năm tháng đã qua, và mối lo sợ, khi cái chết mỗi ngày một đến gần hơn. Chính vì vậy mà, sau này Đức Giêsu mới dạy chúng ta: Ai liều mất mạng sống mình, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. Từ độ thanh xuân, lạy Thiên Chúa, con đã được Ngài thương dạy dỗ. Tới giờ này, con vẫn truyền rao vĩ nghiệp của Ngài. Xin đừng sa thải con lúc tuổi đà xế bóng. Trước Thánh Nhan, ôi vui sướng tràn trề, ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi!
Dùng lời nói việc làm mà thực thi những điều đẹp ý Chúa: tiến bước trong cõi đầy ánh sáng, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Ghêgôriô Arighentô nói: Hãy đến với Chúa thì anh em sẽ được soi sáng… Hãy cùng tôi ngợi khen Đức Chúa, ta đồng thanh chúc tụng danh Người. Ai nhìn lên Chúa sẽ vui tươi hớn hở, không bao giờ bẽ mặt hổ ngươi. Chúa đã làm cho chúng ta trở nên xứng đáng chung hưởng phần gia nghiệp của các thánh trong cõi đầy ánh sáng, và đã giải thoát chúng ta khỏi quyền lực tối tăm.
Dùng lời nói việc làm mà thực thi những điều đẹp ý Chúa: như con thơ bước đi trước mặt cha hiền, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách Huấn Ca nói: Thiên Chúa tạo ra con người theo hình ảnh Người. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 102, vịnh gia cho thấy: Ân tình Chúa thiên thu vạn đại, Chúa dành cho ai kính sợ Người. Như người cha chạnh lòng thương con cái, Chúa cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn. Người quá biết ta được nhồi nắn bằng gì, hẳn Người nhớ: ta chỉ là cát bụi.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào. Mầu nhiệm Nước Trời được mặc khải cho những kẻ bé mọn, vì thế, phải có tâm hồn trẻ nhỏ mới được vào Nước Trời. Đức Kitô là ánh sáng soi đường dẫn lối cho chúng ta tiến vào Nước Trời, chỉ những người bé mọn mới đón nhận được ánh sáng của Người, bởi vì, chính Người đã làm người, đã mặc lấy thân phận bé mọn, rốt cùng của kiếp người, để, những con người bé mọn: què quặt, đui mù, phong hủi, nghèo khổ, và bị cái chết đe dọa, nhìn thấy được Mặt Trời công chính, và thoát khỏi bóng tối mịt mù đang vây bủa. Ai đến cùng Người, thì sẽ được soi sáng. Chiêm ngắm, nghiền ngẫm vẻ đẹp đơn sơ bé nhỏ thần linh của Người, ta sẽ soi sáng và trở nên xinh đẹp, tâm hồn ta sẽ chan chứa ngọt ngào, mặc lấy sự thánh thiện, và đạt được ơn thông hiểu, qua hết mọi ngày trong đời sống chúng ta. Mọi niềm hoan lạc đều do Đấng là Mặt Trời soi đường công chính ban cho chúng ta, là những kẻ ngắm nhìn Người: chúng ta sẽ múa nhảy mừng vui trước Nhan Thiên Chúa, niềm hoan lạc sẽ trào dâng, và chúng ta sẽ không ngừng cất tiếng chúc tụng ngợi khen Người. Ước gì mỗi người chúng ta hằng để tâm suy nghĩ những gì là thiêng liêng cao thượng, và biết dùng lời nói việc làm mà thực thi những điều đẹp ý Chúa. Ước gì được như thế!
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
=============
Suy niệm 2: YẾU ĐUỐI, PHỤ THUỘC
“Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào!”.
“Người môn đệ không chỉ ‘phục vụ những người bé nhỏ’, mà còn phải ‘thừa nhận mình là một trẻ nhỏ’. Đó là bước đầu tiên để mở lòng ra với Chúa! Việc nhận ra mình nhỏ bé là điểm khởi đầu để trưởng thành! Chính trong sự yếu đuối, phụ thuộc của mình, chúng ta khám phá ra Chúa chăm sóc chúng ta nhiều như thế nào!” - Phanxicô.
Kính thưa Anh Chị em,
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu không chỉ bảo vệ nhưng Ngài còn đề cao trẻ em - những sinh linh ‘yếu đuối, lệ thuộc!’. Ngài nói, “Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào!”.
Là một môn đệ, tại sao chúng ta phải thừa nhận mình là một trẻ nhỏ? Thưa bởi lẽ, sự giản dị, lòng tin, ý định trong sáng, sự minh bạch và khả năng phục hồi là những phẩm chất mà trẻ em thường có. Trẻ em không cưu mang những ý định xấu; chúng chóng tha thứ và dễ hoà giải khi xảy ra xung đột. Và trẻ em có sự tin tưởng không lay chuyển vào sự chăm sóc của mẹ cha. Đây là những phẩm chất mà chúng ta - những môn đệ Giêsu - cần noi theo trong mối quan hệ của mình với Ngài.
Khi chúng ta già đi - khi lý trí phát triển - chúng ta có thể mất đi một số phẩm chất quan trọng đã có khi còn nhỏ. Nhưng khi nói đến mối quan hệ của chúng ta với Chúa, chúng ta không bao giờ được đánh mất những phẩm chất trẻ thơ khiến chúng ta hoàn toàn tin tưởng và phụ thuộc vào sự quan phòng chăm sóc của Ngài.
Trẻ em ‘yếu đuối, phụ thuộc’ theo nghĩa trẻ không thể tự chăm sóc nhưng hoàn toàn dựa vào người khác, đặc biệt là cha mẹ. Vì lý do đó, trẻ em là hình ảnh lý tưởng về cách chúng ta tiếp cận Chúa. Nhìn nhận sự bất lực của mình, chúng ta ý thức, tôi không có khả năng tự lo cho bản thân. Và dù có thể đạt được một số độc lập nhất định khi trưởng thành - có thể tự cung cấp về mặt vật chất - bạn và tôi vẫn sẽ không bao giờ có thể tự cung cấp các nhu cầu tâm linh bên trong. Đối với các nhu cầu này, chúng ta vẫn hoàn toàn phụ thuộc vào lòng thương xót của Chúa. Đừng quên, trong cốt lõi, chúng ta là những thực thể khao khát thoả mãn tâm linh vì sự thoả mãn vật chất hoặc xác thịt - có thể tự mình đạt được - sẽ không bao giờ đủ để thoả mãn ở cấp độ sâu sắc nhất. Chúa và chỉ có Chúa mới có khả năng thực hiện hình thức thoả mãn này.
Anh Chị em,
“Phải thừa nhận mình là một trẻ nhỏ!”. “Chúng ta thường quên mất điều này. Trong sự thịnh vượng, sung túc, chúng ta có ảo tưởng chúng ta tự đủ cho chính mình; chúng ta không cần Thiên Chúa. Đây là một lừa dối nghiêm trọng, vì mỗi người chúng ta đều là một người đang cần được giúp đỡ. Khi chúng ta cảm thấy nhỏ bé trước một vấn đề, nhỏ bé trước một cây thánh giá, một căn bệnh; khi chúng ta trải qua sự mệt mỏi và cô đơn, chúng ta đừng nản lòng. Hãy để chiếc mặt nạ hời hợt và sự mong manh triệt để của chúng ta rơi xuống! Thật vậy, chính trong sự ‘yếu đuối, phụ thuộc’ của mình, chúng ta mới khám phá ra Chúa chăm sóc chúng ta nhiều như thế nào!” - Phanxicô.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cho con biết rằng, Chúa và chỉ có Chúa mới có khả năng giúp con nên thánh, giúp con trưởng thành nhân cách!”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
=============