Thứ sáu, 25/04/2025

Suy niệm Tin mừng thứ Tư tuần Bát Nhật Phục sinh (Cv 3,1-10; Lc 24,13-35)

Cập nhật lúc 20:01 22/04/2025
Bài đọc 1: Cv 3,1-10

Cái tôi có, tôi cho anh đây: Nhân danh Đức Giê-su, anh hãy đứng dậy mà đi.

Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.

1 Một hôm, ông Phê-rô và ông Gio-an lên Đền Thờ, vào buổi cầu nguyện giờ thứ chín. 2 Khi ấy, người ta khiêng đến một người què từ khi lọt lòng mẹ. Ngày ngày họ đặt anh ta bên cửa Đền Thờ gọi là Cửa Đẹp, để xin kẻ ra vào Đền Thờ bố thí. 3 Vừa thấy ông Phê-rô và ông Gio-an sắp vào Đền Thờ, anh liền xin bố thí. 4 Hai ông nhìn thẳng vào anh, và ông Phê-rô nói: “Anh nhìn chúng tôi đây !” 5 Anh ta chăm chú nhìn hai ông, tưởng rằng sẽ được cái gì. 6 Bấy giờ ông Phê-rô nói: “Vàng bạc thì tôi không có ; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giê-su Ki-tô người Na-da-rét, anh đứng dậy mà đi !” 7 Rồi ông nắm chặt lấy tay mặt anh, kéo anh trỗi dậy. Lập tức bàn chân và xương mắt cá của anh trở nên cứng cáp. 8 Anh đứng phắt dậy, đi lại được ; rồi cùng với hai ông, anh vào Đền Thờ, vừa đi vừa nhảy nhót và ca tụng Thiên Chúa. 9 Toàn dân thấy anh đi lại và ca tụng Thiên Chúa. 10 Và khi nhận ra anh chính là người vẫn ngồi ăn xin tại Cửa Đẹp Đền Thờ, họ kinh ngạc sững sờ về sự việc mới xảy đến cho anh.

Tin Mừng: Lc 24,13-35

Họ đã nhận ra Chúa khi Người bẻ bánh.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

13 Vào ngày thứ nhất trong tuần, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số. 14 Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. 15 Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ. 16 Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. 17 Người hỏi họ: “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy ?” Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu.

18 Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-pát trả lời: “Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay.” 19 Đức Giê-su hỏi: “Chuyện gì vậy ?” Họ thưa: “Chuyện ông Giê-su Na-da-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. 20 Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá. 21 Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. 22 Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm, 23 không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. 24 Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói ; còn chính Người thì họ không thấy.”

25 Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng: “Các anh chẳng hiểu gì cả ! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ ! 26 Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao ? 27 Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh.

28 Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa. 29 Họ nài ép Người rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn.” Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ. 30 Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. 31 Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất. 32 Họ mới bảo nhau: “Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao ?”

33 Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó. 34 Những người này bảo hai ông: “Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Si-môn.” 35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.

==========

Suy niệm 1: NHẬN RA CHÚA
(THỨ TƯ TUẦN BÁT NHẬT)
 
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Tư Tuần Bát Nhật Phục Sinh này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Hằng năm Cha ban cho chúng ta được vui mừng sống mầu nhiệm Phục Sinh của Chúa Giêsu, xin cho những ngày đại lễ chóng qua này, giúp chúng ta được hưởng niềm hoan lạc vĩnh cửu ngay khi còn ở dưới thế.
 
Hưởng niềm hoan lạc vĩnh cửu ngay khi còn ở dưới thế, đang khi bước theo Đức Kitô trong đau khổ, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, thư thứ nhất của thánh Phêrô cho thấy: Kitô hữu là người tự do. Đối diện với những người ngoại đạo, với những người nắm giữ quyền bính, với hết thảy mọi người, Kitô hữu là người cương quyết đi theo Chúa Kitô. Đức Kitô đã chịu đau khổ vì chúng ta, Người đã nêu gương để chúng ta dõi bước theo Người. Halêluia. Tội lỗi của chúng ta, chính Người đã mang vào thân thể mà đưa lên cây thập giá, để một khi đã chết đối với tội, chúng ta sống cuộc đời công chính.
 
Hưởng niềm hoan lạc vĩnh cửu ngay khi còn ở dưới thế, đang khi trở nên đồng hình đồng dạng với Đấng từ trời mà đến, như bài đọc hai của giờ Kinh Sách nói về: Đức Kitô ban cho ta ơn phục sinh và sự sống… Người thứ nhất bởi đất mà ra thì thuộc về đất; còn người thứ hai thì từ trời mà đến. Cũng như chúng ta đã mang hình ảnh kẻ bởi đất mà ra, thì chúng ta cũng sẽ được mang hình ảnh Đấng từ trời mà đến. Halêluia. Những kẻ thuộc về đất thì giống như kẻ bởi đất mà ra; còn những kẻ thuộc về trời thì giống như Đấng từ trời mà đến.
 
Hưởng niềm hoan lạc vĩnh cửu ngay khi còn ở dưới thế, đang khi trông đợi điều Chúa đã hứa ban, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách Công Vụ Tông Đồ, ông Phêrô nói: Cái tôi có, tôi cho anh đây: Nhân danh Đức Giêsu, anh hãy đứng dậy mà đi. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 104, vịnh gia cho thấy: Tâm hồn những ai tìm kiếm Chúa, nào hoan hỷ. Giao ước lập ra, muôn đời Người nhớ mãi, nhớ lời đã cam kết đến ngàn thế hệ! Đó là điều đã giao ước cùng Ápraham, đã đoan thệ cùng Ixaác.
 
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Đây là ngày Chúa đã làm ra, nào ta hãy vui mừng hoan hỷ. Trong bài Tin Mừng, thánh Luca tường thuật: Họ đã nhận ra Chúa khi Người bẻ bánh. Nhận ra Chúa khi Người bẻ bánh. Sự sống muôn đời là nhận biết Chúa là Thiên Chúa duy nhất và chân thật, và nhận biết Đấng Chúa đã sai đến là Đức Giêsu Kitô, nhìn nhận quyền tối thượng của Chúa là được sống muôn đời. Nếu làm việc lành và phải khổ, mà ta vẫn kiên tâm chịu đựng, thì, ta phải nhận biết rằng: đó là ơn Thiên Chúa ban; ta được Thiên Chúa kêu gọi để sống như thế. Đức Kitô đã chịu đau khổ vì ta, để lại một gương mẫu cho ta dõi bước theo Người. Tội lỗi của ta, chính Người đã mang vào thân thể, mà đưa lên cây thập giá, để một khi đã chết đối với tội, ta sống cuộc đời công chính. Chúng ta được mang hình ảnh Đấng từ trời mà đến, chúng ta sẽ được hưởng ơn cứu độ của kẻ được chọn, được cứu chuộc, được chữa lành, được tẩy sạch. Chúng ta sẽ dựa vào sự phục sinh của Đức Kitô, mà giữ vững niềm hy vọng, và sẽ được cùng Người hưởng vinh quang Thiên Chúa hứa. Cuộc Thương Khó của Đấng Cứu Độ đem lại ơn cứu độ để ta được sống. Đó là ân phúc của Mầu Nhiệm Vượt Qua, đó là mùa đại lễ đáng quý nhất, ta mừng hằng năm, đó là khởi đầu của thế giới mới. Ngày của Đấng khơi nguồn sự sống, mở cửa cho rạng đông, tác tạo ánh sáng, như Người đã tuyên bố: Tôi là ánh sáng..., ai đi ban ngày, thì không bị vấp ngã, nghĩa là, ai theo Đức Kitô trong mọi sự, ai dõi vết chân Người, thì, sẽ đạt tới ngai chiếu tỏa ánh sáng muôn đời. Hằng năm Cha ban cho chúng ta được vui mừng sống mầu nhiệm Phục Sinh của Chúa Giêsu, ước gì những ngày đại lễ chóng qua này, giúp chúng ta được hưởng niềm hoan lạc vĩnh cửu ngay khi còn ở dưới thế. Ước gì được như thế!

Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

==========

Suy niệm 2: CÂU CHUYỆN LỚN HƠN
“Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông”.
Anh trộm bị đóng đinh thủng cả hai tay để không thể làm gì cho Chúa; một cái đinh xuyên hai bàn chân để anh không thể chạy vặt cho Ngài. Vậy mà Chúa Kitô đã tặng anh món quà cứu rỗi. Ngài ném cho anh tấm hộ chiếu và anh vào thiên đàng! Câu chuyện tuy gãy gọn nhưng nó là một ‘câu chuyện lớn hơn’ câu chuyện một đời bôn tẩu của bạn và tôi!
Kính thưa Anh Chị em,
Cùng với câu chuyện của anh trộm lành, Lời Chúa hôm nay là những câu chuyện thật đẹp! Chuyện anh què ngồi ăn xin bên cửa đền thờ, chuyện hai môn đệ Emmaus nhận ra người khách lạ đồng hành, cũng là người sẽ kể cho họ một ‘câu chuyện lớn hơn!’.
Trước hết câu chuyện anh què, rồi đây sẽ khá rắc rối! “Ngày ngày, họ đặt anh bên cửa Đền Thờ”; ở đó, anh xin bố thí. Phêrô và Gioan “nhân danh Đức Giêsu Kitô”, tặng anh món quà ‘đôi chân mới’ và “anh vào đền thờ, vừa đi vừa nhảy nhót mà ca tụng Thiên Chúa” - bài đọc một. Câu chuyện anh què chứng tỏ một ‘câu chuyện lớn hơn’ về Đấng Phục Sinh, Đấng mà rồi đây, Phêrô rao giảng, khiến “3.000 người trở lại”. Và mọi người ngợi khen Chúa, “Tâm hồn những ai tìm kiếm Chúa, nào hoan hỷ!” - Thánh Vịnh đáp ca.
Câu chuyện thứ hai - Emmaus - hấp dẫn hơn! Emmaus - phía tây, so với Giêrusalem - phía đông. Hai môn đệ đi về phía mặt trời lặn, phía đêm tối, chết chóc và tuyệt vọng. May thay, ở đó, Chúa Phục Sinh kịp có mặt, dù lúc ẩn lúc hiện. Ngài đồng hành và lòng họ cháy lên; Ngài lắng nghe họ, trách họ ‘vô tín’. Đoạn, kể cho họ một ‘câu chuyện lớn hơn’, “Bắt đầu từ Môsê, giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh”. Thật hồi hộp với phần kết! Khi gần tới làng, hai người “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều và ngày sắp tàn”. Để khi ngồi ăn, “Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và nhận ra Người”, Đấng buộc họ quay lại Giêrusalem, phía mặt trời mọc!
Nhân loại cần nghe câu chuyện vĩ đại đó! Ai sẽ kể về Chúa Kitô cho thế giới nếu không phải bạn và tôi? Nhưng trước hết, câu chuyện lớn nhất là bạn và tôi phải được Chúa Phục Sinh biến đổi! Từ đó, chúng ta mới có thể đồng hành với những ai đang trên ‘đường Emmaus’ đời họ, kể cho họ về Giêsu, Đấng Cứu Độ họ, cứu độ thế giới, hầu mắt họ cũng sáng ra mà ‘quay về phía Mặt Trời’.
Anh Chị em,
“Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông”. “Có lẽ toàn bộ lịch sử của Chúa Giêsu nằm trong chuỗi cử chỉ này! Ngài ‘cầm lấy’ chúng ta, ‘chúc lành’ chúng ta, ‘bẻ’ cuộc sống chúng ta - vì không có tình yêu nào mà không có hy sinh - và tặng nó cho người khác, cho mọi người. Cuộc gặp gỡ của Chúa Giêsu với hai môn đệ Emmaus cho biết rằng, cộng đồng Kitô hữu không thể bị nhốt trong một thành trì kiên cố, nhưng đúng hơn là một hành trình dọc theo môi trường thiết yếu nhất của mình, đó là con đường - trên đó - Kitô hữu trao tặng Lời Sự Sống, chứng tá của một tình yêu trung thành cho đến cùng. Và như vậy, trái tim của mọi người bừng cháy hy vọng!” - Phanxicô.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xô con trở lại phía mặt trời mọc; con sẽ kéo theo anh chị em con, kể cho họ ‘câu chuyện lớn hơn’ rằng, Chúa đã thương xót con và luôn thương xót họ!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

==========

Thông tin khác:




Thánh lễ Truyền Chức Giám Mục Đaminh Hoàng Minh Tiến tại nhà thờ Chính toà Sơn Lộc | 14.02.2022
Liên kết website
Tiêu điểm
Giáo xứ An Thịnh hân hoan chào đón Cha Tân chính xứ Phêrô Phạm Thanh Bình và cha phó Giuse Đinh Văn Trung
Giáo xứ An Thịnh hân hoan chào đón Cha Tân chính xứ Phêrô Phạm Thanh Bình và cha phó Giuse Đinh Văn Trung
Sáng thứ Ba Tuần Bát Nhật Phục sinh, ngày 22/4/2025, giáo xứ An Thịnh hân hoan vui mừng chào đón quý cha quản hạt, quý cha, quý khách, và cộng đoàn đến hiệp dâng thánh lễ nhậm chức tân chính xứ của cha Phêrô Phạm Thanh Bình và cha phó Giuse Đinh Văn Trung.
Website www.giaophanhunghoa.org được phát triển bởi đơn vị thiết kế web: MIP™ (www.mip.vn - mCMS).
log