Thứ hai, 29/04/2024

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật XXXII Thường Niên A

Cập nhật lúc 09:43 05/11/2020
Suy niệm 1
Sẵn sàng cho cuộc hẹn gặp
Mt 25 1-13
Tỉnh thức đích thực là khôn ngoan
Cuộc sống của chúng ta trên trần gian này thật giòn mỏng. Người đời thường nói: “Chúng ta sống trên trái đất này như những chiếc lá mùa thu trên cây”. Nếu có ân sủng đức tin, chúng ta vẫn sống sự thật giòn mỏng này không phải là một sự thất vọng cần phải tránh, chúng ta hãy tìm mọi phương thế thưởng thức khoảnh khắc hiện tại. Đối với người Kitô hữu, cuộc sống mong manh là chờ đợi một cuộc hẹn gặp và một cuộc hành hương đến cuộc sống đích thực, cuộc sống vĩnh cửuNếu không có triển vọng về một cuộc gặp gỡ đầy ý nghĩa và mang tính vĩnh cửu, ý nghĩa của cuộc sống bị đảo lộn: nhường chỗ cho sự điên rồ nào đó để che giấu sự tuyệt vọng.
Để giúp chúng ta sống cuộc sống trần gian này một cuộc hành hương, Tin Mừng hôm nay cho chúng ta câu chuyện dụ ngôn về mười trinh nữ. Câu chuyện này làm sáng tỏ Lời Chúa muốn nói: “Hãy tỉnh thức vì các ngươi không biết ngày nào giờ nào Chúa đến”.
Mười cô trinh nữ trong dụ ngôn hôm nay được chia thành hai loại, năm cô khôn ngoan và năm cô khờ dại, giống như những người xây nhà trên đá hoặc trên cát. Thánh Mat-thêu mô tả cách thức diễn ra tại đám cưới của người Do Thái thời của Chúa Giêsu thường được tổ chức vào buổi tối và vì thế cần phải có đèn.
Chàng rể đến nhà của cô dâu để đón cô về nhà mình , nhưng trước tiên anh phải ký kết thỏa thuận với người cha của nàng dâu, một khế ước hôn nhân. Có thể xảy ra là họ vẫn còn thảo luận với nhau và mọi thứ có thể sẽ bị kéo dài.  Năm cô trinh nữ khôn ngoan sẵn sàng cho mọi tình huống, mang theo dầu để cung cấp năng lượng cho đèn của họ, trong trường hợp chờ đợi trở nên lâu hơn dự kiến.
Điều khác biệt giữa hai nhóm cô gái trẻ không phải là sự cảnh giác, mà là sự khôn ngoan khi đối mặt với điều bất ngờ. Thật thế, bài Tin mừng cho chúng ta biết rằng: “Vì chàng rể đến chậm, nên các cô đều thiếp đi và ngủ cả”.
Tại sao một số cô gái khôn ngoan thận và những cô khác lại không? Đó chính là có tình yêu hay không. Tình yêu là đức tính mà người ta sống thận trọng và chờ đợi cẩn thận. Nếu nhiệt tình chờ đợi người chúng ta yêu thương, chúng ta chuẩn bị mọi thứ và chúng ta thực hiện tất cả các biện pháp phòng ngừa cần thiết, chúng ta nghĩ về tất cả các chi tiết để sự chờ đợi này mở ra tốt nhất có thể và gặp được chàng rể.
- Những cô khôn ngoan có tầm nhìn xa trông chờ chàng rể với những cây đèn cháy sáng và có cả dầu dự trữ. 
- Họ không giống như năm cô khờ dại. Họ khôn ngoan vì họ đã yêu chàng rể mà họ đang mong đợi. 
- Ngay cả khi họ ngủ thiếp đi vì chàng rể đến chậm, họ vẫn cẩn thận dự trữ dầu để không gặp rủi ro không gặp được chàng rể. Không có tình yêu để thúc đẩy, họ sẽ không nghĩ đến việc phải dự trữ dầu và sẽ vẫn không có ánh sáng của tình yêu. 
Chúng ta cũng vậy, chỉ có tình yêu dành cho Chúa Kitô, là Chàng Rể đưa chúng ta vào Vương quốc của Ngài, thúc đẩy chúng ta chờ đợi một cách khôn ngoan và không sợ hãi, bởi vì ngay cả khi thân xác chúng ta ngủ, nhưng con tim vẫn tỉnh thức.
Dầu đèn là tình yêu
Cô dâu là người đầu tiên yêu, sự chờ đợi không phải là nguyên nhân của cuộc gặp gỡ. Nhưng nếu không có sự chờ đợi được duy trì bởi trái tim tỉnh thức, thì cũng không có cuộc gặp gỡ. Chúng ta hãy chờ đợi Thiên Chúa bằng cách cầu nguyện. Thánh vịnh đáp ca chủ nhật hôm nay nói: “Lạy Thiên Chúa, Ngài là Chúa con thờ, ngay từ rạng đông con tìm kiếm Chúa. Linh hồn con đã khát khao Ngài, tấm thân này mòn mỏi đợi trông, như mảnh đất hoang khô cằn, không giọt nước. Nên con đến ngắm nhìn Ngài trong nơi thánh điện, để thấy uy lực và vinh quang của Ngài. Bởi ân tình Ngài quý hơn mạng sống, miệng lưỡi này xin ca ngợi tán dương. Suốt cả đời con, nguyện dâng lời chúc tụng, và giơ tay cầu khẩn danh Ngài. Lòng thoả thuê như khách vừa dự tiệc, môi miệng con rộn rã khúc hoan ca. Con tưởng nhớ Chúa trên giường ngủ, suốt năm canh thầm thĩ với Ngài. Quả thật Ngài đã thương trợ giúp, nương bóng Ngài, con hớn hở reo vui”
Nhưng tại sao trái tim của những cô khôn ngoan rất cởi mở chờ đợi chàng rể lại đóng không chia sẻ dầu cho những cô khác, là những người năn nỷ xin: “Các chị cho chúng em chủt dầu vì đèn của chúng em đã tắt cả”.
Đèn thuộc về tất cả các trinh nữ, còn dầu mà năm cô khôn ngoan chuẩn bị là một món quà mà họ nhận được từ Đấng làm cho món quà đó tăng trưởng. Mỗi cô gái phải yêu thương nuôi dưỡng mối tương quan của mình với người đến, trước khi dầu bắt đầu cạn kiệt. Như vậy dầu không thể truyền từ người này sang người khác, mà chỉ có thể được nhận từ Đấng có thể ban cho tất cả mọi người. Dầu của mối tương quan yêu thương không thể mua và sống được nếu Thiên Chúa không ban cho.
“Hãy tỉnh thức vì các ngươi không biết ngày nào giờ nào Chúa đến”. Câu nói này không chỉ dành cho những người được gọi là trinh nữ, mà  cho tất cả các Kitô hữu và cho mọi thời đại. Sự cảnh giác phải được hiểu là một thái độ sống động được tạo nên từ mong muốn và sự chú ý, tình yêu tích cực và hy vọng
- Các trinh nữ khôn ngoan là những người nắm bắt thời khắc thuận lợi khi sống trên trái đất để làm những việc tốt, và chuẩn bị cho sự xuất hiện của Thiên Chúa. 
- Các trinh nữ khờ dại là những vô tâm, chỉ quan tâm đến những điều trước mắt và quên đi lời hứa của Thiên Chúa và không duy trì ngọn lửa hy vọng Phục sinh.
Linh mục Gioan Đặng Văn Nghĩa
======================
Suy niệm 2
Để cho tâm hồn tỏa sáng
Mt 25,1-13
Qua dụ ngôn mười cô trinh nữ cầm đèn đón chàng rể đến trễ giữa đêm khuya, Chúa Giê-su dạy chúng ta phải để cho đèn nhân đức của mình tỏa sáng như những chiếc đèn trong tay năm cô phù dâu khôn ngoan. Nhờ có đèn sáng trên tay, năm cô khôn ngoan được đón vào phòng tiệc trong vui mừng  hoan hỉ.
Và nếu ánh sáng nhân đức của chúng ta cũng tỏa sáng như đèn giữa thế gian thì chúng ta cũng sẽ được Thiên Chúa mời vào phòng tiệc trên trời để cùng với triều thần thánh vui hưởng hoan lạc đời đời trên thiên quốc.
Ngược lại, năm cô phù dâu khờ dại được thuật lại trong bài Tin mừng hôm nay thức dậy giữa đêm đen đón chàng rể đến và vì đèn đã cạn dầu nên không có ánh sáng trên tay, do đó đã bị xua ra ngoài đêm tối, lủi thủi lê bước về nhà trong đau buồn tủi nhục.
Tương tự như thế, những ai thiếu đức hạnh thì cũng như đèn cạn dầu, cuộc đời họ tối om và hậu quả là họ phải bị đuổi ra ngoài trong bóng tối khổ đau miên trường bất tận.
Ngoài ra, trong Tin mừng Mát-thêu, Chúa Giê-su mời gọi mỗi người chúng ta phải tỏa chiếu ánh sáng nhân đức. Ngài nói : “Ánh sáng của các con phải được chiếu giải ra trước mặt thiên hạ, để họ xem thấy những công việc tốt đẹp các con làm mà tôn vinh Cha các con trên trời.” (Mát-thêu 5,16)
Hữu xạ tự nhiên hương
Hễ đâu có mùi hương thì tất nhiên mùi hương đó sẽ tỏa lan ra. Người xưa dùng câu nói này để diễn tả một quy luật cuộc đời là hễ có gì bên trong thì sẽ phơi bày ra bên ngoài không thể che đậy, dấu diếm được.
Ai hiền lành thì sự hiền lành sẽ tỏa sáng như ánh đèn trong đêm tối và mọi người đều nhìn thấy và mến mộ.
Ai hung dữ thì sự hung dữ sẽ lộ ra ngoài, không tài nào che giấu được nên ai cũng thấy người đó là kẻ hung dữ và tìm cách xa lánh.
Ai khiêm tốn thì sự khiêm tốn sẽ lan tỏa như hương thơm khiến mọi người quý mến.
Ai kiêu căng thì sự kiêu căng đó sẽ phải lộ ra ngoài không thể che giấu được và mọi người đều thấy đó là kẻ kiêu căng nên không muốn lại gần.
Nói tóm lại: Mùi hôi của tính xấu sẽ tỏa lan khiến nhiều người xa lánh.
Hương thơm của nhân đức sẽ tỏa ngát khiến nhiều người quý trọng, mến yêu.
Ai không tỏa sáng nhân đức thì số phận đời sau của họ cũng tương tự như số phận của năm cô phù dâu dại khờ ; họ sẽ không được đón nhận vào phòng tiệc trên trời mà lại bị xua ra ngoài trong bóng tối miên trường khổ đau bất tận.
Còn ai tỏa sáng nhân đức sẽ được người đời quý mến trong đời sống hiện tại, lại còn được mời vào phòng tiệc trên trời muôn đời hoan hỉ.
Lạy Chúa Giê-su,
Xin cho chúng con noi gương năm cô trinh nữ khôn ngoan biết tích lũy thật nhiều đức hạnh ; đó là thứ dầu quý làm cho tâm hồn chúng con lúc nào cũng tỏa sáng ; nhờ đó sẽ được mọi người quý trọng và được Chúa ban thưởng đời đời.
Xin giúp chúng con tránh xa tội lỗi và thói hư tật xấu vì đây là nguyên nhân làm cho tâm hồn chúng con tối tăm, hôi hám và vì thế mà bị xua đuổi ra ngoài như năm cô phù dâu không có đèn sáng trên tay. Amen.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
======================
Suy niệm 3
KHÔN VÀ KHỜ
Tỉnh thức và sẵn sàng là điều quan trọng hơn cả, nên Chúa tiếp tục dùng dụ ngôn nhắn nhủ chúng ta. Câu chuyện những cô gái được mời cầm đèn, làm hàng rước danh dự đi đón chàng rể, theo phong tục cưới hỏi, được Chúa dùng để diễn tả một vài khía cạnh của sự sẵn sàng ấy. Đám cưới thường tổ chức vào buổi tối mùa hè, khí trời mát mẻ. Chàng rể đến nhà đàng gái còn phải qua nhiều thủ tục, nhất là chuyện trao của hồi môn, trước khi đưa được cô dâu ra khỏi nhà. Trong khi đó đoàn rước dâu phải chờ. Cô dâu được chú rể rước về nhà trai, người ta nhảy múa ngoài sân cho tới khi đèn cạn dầu mới vào nhà, đóng cửa lại và nhập tiệc.
Chuyện Chúa kể chia 10 cô gái thành hai nhóm khôn và khờ, mỗi nhóm năm cô. Nhóm khôn mang đèn và mang theo dầu dự trữ, nhóm khờ mang đèn mà không mang dầu dự trữ. Chàng rể bị chậm trễ vì thủ tục ở nhà gái nên tới trễ. Cả mười cô cầm đèn danh dự đều ngủ thiếp đi. Nghe tiếng hô bừng dậy thì đèn nào cũng tắt vì cạn dầu. Nhóm khôn có dầu dự trữ thì thắp đèn lên, nhóm khờ đi xin dầu không được, phải đi mua. Nhóm khôn sẵn sàng thì nhập đám rước vào nhà. Nhóm khờ đi mua được dầu về tới nơi thì cửa đã đóng vì tiệc cưới đã bắt đầu. Nhóm khờ bị từ chối không cho vào dự tiệc. Chúa nhắc lại điệp khúc: “Anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào giờ nào.”
Chúng ta tự hỏi, “dầu dự trữ” ở đây có ý nghĩa gì? Khôn và khờ đều thiếp ngủ cả. Cái khác của nhóm khôn là có mang theo chai dầu dự trữ, nên đèn vẫn sẵn sàng. Nhưng không chia cho nhóm khờ được. Vậy thì “đèn và dầu” ở đây phải là cái gì sâu thẳm trong mỗi người để lúc nào cũng có thể soi sáng con đường mình đi. Việc Chúa chia ra hai nhóm khôn và khờ, nhắc ta đi tìm ý nghĩa trong văn chương khôn ngoan của Cựu Ước. Đặc biệt sách Châm Ngôn, chương thứ chín kể dụ ngôn Đức Khôn Ngoan mở tiệc đãi khách và Mụ Khờ Dại cũng nhái theo, ngồi mời mọc kẻ qua người lại. Khôn Ngoan mời: Hãy đen mà ăn bánh của ta và uống rượu ta pha chế! Đừng ngây thơ khờ dại nữa, và các con sẽ được sống; hãy bước đi trên con đường hiểu biết... Nhờ ta con sẽ được sống lâu và tăng thêm tuổi thọ. Nếu con khôn thì chính con được hưởng, còn con ngoan cố thì gánh chịu một mình.
Còn “thực khách Mụ Khờ Dại mời, lại phải ở trong chốn âm ty sâu thẳm” (Cn 9,1-18). Những lời nhắn nhủ Chúa đưa ra trong bài giảng này và các dụ ngôn đều xoay quanh sự khôn ngoan, sống theo đường lối của Chúa, đừng để bị lừa dối bởi các kitô giả và ngôn sứ giả. Sự khôn ngoan của Tin Mừng được đón nhận và nắm giữ nhờ đức tin, là đèn và dầu của chúng ta. “Kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát” (Mt 24, 13).(x.Tĩnh tâm với sách Tin mừng Matthêu, Lm Giuse Nguyễn Công Đoan. SJ).
Sự khôn ngoan của các cô trinh nữ là luôn tỉnh thức, tay cầm đèn cháy sáng trong tay và mang theo dầu dự trữ. Có thể hiểu “đèn cháy sáng” là luôn sống dưới ánh sáng hướng dẫn của Chúa và “dầu dự trữ” là những việc lành phúc đức như “của gởi về đời sau”.
Dụ ngôn Muời Cô Trinh Nữ được đặt trong bối cảnh chuẩn bị kết thúc năm Phụng Vụ.Chúa Giêsu được mô tả qua dung mạo chàng rể và tiệc cưới là Nước Thiên Chúa. Chàng rể đến chậm và vào lúc bất ngờ. Chúa Kitô quang lâm vào ngày tận cùng của lịch sử là điều không ai có thể đoán trước được. Người Kitô hữu được diễn tả như các trinh nữ đi đón chàng rể. Trong số các trinh nữ đó, có năm cô khôn ngoan và có năm cô khờ khạo. Họ đều là phù dâu nhưng khôn và khờ khác nhau ở chỗ là mang theo dầu dự trữ.
Họ giống nhau ở ba điểm: Tất cả đều mang theo đèn. Tất cả đều nhắm đến một mục đích là đi đón chàng rể. Tất cả đều ngủ thiếp đi vì chàng rể đến chậm. Nhưng họ chỉ khác nhau có một điểm: các cô khôn biết lo xa nên mang dầu đầy đủ, các cô khờ không biết chuẩn bị dầu phòng xa nên đèn tắt. Các cô khôn được theo chú rể vào dự tiệc cưới hạnh phúc. Còn các cô khờ bị đuổi ra ngoài.
Nếu đức tin được ví như đèn, thì đức mến được ví như dầu. Đèn đức tin phải có dầu đức mến. Thiếu dầu đức mến, ngọn đèn đức tin sẽ tắt. Chỉ có dầu tình yêu mới thắp sáng được cây đèn đức tin của người tín hữu. Thánh Gioan viết: “Ai không yêu thương thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là tình yêu”.Cuộc đời và thế giới này rồi sẽ chấm dứt. Chúa sẽ đến ngày kết thúc đời người và dẫn vào dự tiệc Nước Trời. Mỗi người đều có đèn trong tay. Quan trọng là mình có chuẩn bị để ngọn đèn ấy cháy sáng vào lúc chung cuộc không. Quá muộn nếu đến lúc ấy chúng ta mới vội vã đi mua dầu.
Thiên Chúa muốn đưa con người vào tiệc cưới Nước Trời. Con người cần phải chuẩn bị sẵn sàng. Mỗi người phải chịu trách nhiệm về số phận đời đời của mình. Không ai có thể làm thay cho mình được.
Giờ phút long trọng và quyết định, đó là lúc chàng rể xuất hiện, lúc ấy mỗi người chuẩn bị đèn cháy sáng của mình. Đến lúc này mới thấy là ai khôn và ai dại, ngọn đèn của các cô khôn ngoan vẫn còn cháy sáng, còn ngọn đèn của các cô khờ dại đã tắt từ lâu. Vào phút giây long trọng ấy, không ai có thể giúp mình được. Các cô khờ dại không thể xin dầu của ai được. Người khôn ngoan biết xác định cùng đích cuộc đời của mình và chuẩn bị những gì cần thiết để đạt được cùng đích đó. Người khờ dại không biết phải chuẩn bị những gì.
Ai cũng phải đối diện với ngày cuối cùng cuộc đời là giờ chết, phút giây ấy không ai giúp ai. Mỗi người theo sự khôn ngoan hay khờ dại đón nhận số phận chung cuộc.
Người ta cứ tự hỏi: Bao giờ chàng rể đến? Bình dầu thì cứ vơi dần! Màn đêm buông xuống, đôi mắt cũng nặng trĩu theo! Chờ đợi bao giờ cũng mệt mỏi căng thẳng!
Biết rằng đèn cháy sáng thì dầu cạn dần. Tình yêu chờ đợi mãi cũng mòn mỏi. Lời kinh có đôi khi cũng phôi pha. Hãy kín múc dầu tình yêu nơi suối nguồn yêu thương chính là Bí tích Thánh Thể. Nơi đó, chúng ta không chỉ nhận được dầu tình yêu, dầu ân sủng, mà còn được trao ban chính Mình Thánh Chúa làm của ăn, để chúng ta tỉnh thức mà chờ đợi Người dẫn đưa ta vào tiệc cưới Nước Trời.
Trước khi tắt thở, Thánh Têrêxa Avila môi mấp máy nói lên với Chúa:“Lạy Chúa Giêsu, này là giờ chúng ta gặp nhau”. Thánh Têrêxa Giêsu Hài Đồng thân thưa: “Lạy Chúa, con yêu mến Chúa” và ngài ra đi bình an. Hai trinh nữ khôn ngoan đã cầm đèn cháy sáng Tin Yêu ra đón Chúa và đã được gặp gỡ “Đấng Tình Quân” muôn thuở của mình.
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con niềm tin vững vàng và lòng yêu mến nồng say để tất cả những gì chúng con làm đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở lại.Amen.
Lm Giuse Nguyễn Hữu An
======================
Suy niệm 4
CẨN THẬN – SẴN SÀNG
(Mt 25, 1-13)
Khi rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu thường dùng những hình ảnh cụ thể thường ngày để giúp cho người ta dễ hiểu về mầu nhiệm Nước Trời. Chúa sánh ví Nước Trời như hạt cải, Nước Trời như chuyện mở tiệc cưới. Và hôm nay Chúa nói, Nước Trời giống như chuyện mười cô trinh nữ trong đám rước dâu. Chúng ta tự hỏi: Dụ ngôn ám chỉ điều gì? Và Chúa muốn nói gì với chúng ta dụ ngôn ấy?

Nghe đọc xong dụ ngôn chúng ta thấy có điều không ổn. Sao chàng rể lại đến chậm, vì đến chậm nên các cô phù dâu ngủ cả. Một điều khác nữa là chàng rể trong dụ ngôn đã không cư xử như những chàng rể thông thường. Đây là một chàng rể đặc biệt và một tiệc cưới cũng đặc biệt, bởi trong tiệc cưới đó, mọi người phải tuân giữ những luật lệ khác với những luật lệ thông thường. Và điều khiến người ta thắc mắc và để ý hơn cả đó là đám cưới có bao điều cần thiết, chứ đâu chỉ cần mỗi người một đèn sáng trong tay là vào dự tiệc cưới, chàng rể đến cũng phải đem đèn đi theo chứ, vả lại năm cô có đèn mà đèn hết dầu thì vẫn còn năm cô kia, hai người một đèn không đủ sao? Mà cũng thật là thiếu bác ái trong nhóm phù dâu. Chỉ có mười cô cùng nhóm với nhau thôi mà cũng không chịu chia sẻ dầu cho nhau để tất cả có dầu đèn, cùng vào dự tiệc cưới thì vui biết mấy. Năm cô có đèn nhưng lại hết dầu xin năm cô còn đèn thắp sáng, lại còn dầu dự trữ nữa, thế mà không san sẻ cho bạn. Không những thế, lại còn nói: “E không đủ cho chúng em và các chị, các chị ra hàng mà mua thì hơn” (Mt 25, 9).

Tin Mừng kể lại, chính lúc năm cô đi mua thì chàng rể đến. Mua được dầu rồi, có đèn sáng trong tay thì chàng rể đã đến và cửa đã đóng. Các cô gõ cửa, chú rể đích thân ra, nhưng trả lời một cách khắc nghiệt: “Ta không biết các ngươi” (Mt 25, 12). Các cô là những người giúp việc nhà, là những người quen thuộc, mà chú rể nói rằng không quen, “không biết”. Ừ thì cứ cho rằng không quen biết, vậy năm cô bạn kia đâu, sao không ra đón bạn? Hậu quả là năm cô này được gọi là năm cô khờ dại, vì đã mang được đèn mà không mang dầu theo.

Chúng ta nên nhớ đây chỉ là một dụ ngôn thôi, chứ thực tế không có đám cưới nào hay đám rước dâu nào lại xảy ra như thế cả. Dù chàng rể có tới trễ, chắc chẳng ai ngủ được, phương chi các cô phù dâu, quần áo đầu tóc như thế làm sao mà ngủ nổi? Khi nói dụ ngôn này, Chúa Giê-su chỉ muốn dạy chúng ta một bài học là phải luôn tỉnh thức và sẵn sàng.

Chàng rể đặc biệt đó ám chỉ Chúa Giê-su, mười trinh nữ phù dâu là toàn thể nhân loại, được Thiên Chúa yêu thương và đón mời về dự tiệc cưới Nước Trời. Dầu và đèn là các điều kiện cần có để được tham dự tiệc cưới ấy. Mười cô phù dâu, có năm cô khôn và năm cô dại. Đó là hình ảnh con người, có người dại người khôn. Căn cứ vào thái độ họ có biết sẵn sàng hay không mà trở thành khôn hay dại. Chúng ta thấy mười trinh nữ phù dâu, các cô khôn, cô dại đều ngủ cả, chứ đâu phải chỉ có những cô dại mới ngủ. Nhưng cái làm cho mười cô trở thành khôn dại khác nhau, là ở chỗ cẩn thận và sẵn sàng. Năm cô khôn đã ngủ, nhưng ngủ trong thái độ sẵn sàng. Còn năm cô dại đã ngủ trong một thái độ chểnh mảng, tới đâu hay tới đó. Nhưng đến khi “hay” được thì đã quá muộn.

Còn việc chàng rể đến chậm, đến trễ, đến bất ngờ chỉ ngày Chúa đến. Chắc chắn Chúa sẽ đến, nhưng hoàn toàn bất ngờ, đột xuất nên ai khôn thì sẵn sàng. Sẵn sàng chờ đón ngày chung cục của thế giới, ngày cánh chung, ngày tận thế, ngày Chúa phán xét toàn thể nhân loại. Ngày đó không ai biết trước được. Sẵn sàng đón nhận giờ chết, giờ bất ngờ, không ai biết trước được. Đòi hỏi mỗi người phải hết sức cẩn thận và sẵn sàng. Đây chính là bài học Chúa Giêsu muốn dạy chúng ta.

Muốn đón Chúa chúng ta phải khôn ngoan, tỉnh thức, sẵn sàng và phải có đèn. Đèn ở đây là chính tình yêu, một lòng mến bình thường, không gây mỏi mệt và buồn chán. Đèn muốn hữu dụng phải có dầu. Dầu đốt mãi cũng phải hết. Vậy, chúng ta phải tích trữ dầu càng nhiều càng tốt. Từng giọt dầu nhỏ bé được thêm vào liên tục là những công việc nhỏ bé, tốt lành, thiện hảo trong đời sống hằng ngày của chúng ta. Đó là những giọt dầu của tình yêu mến, giữ cho ngọn lửa đời sống đạo đức của chúng ta luôn cháy sáng như ngọn lửa hồng đầy sức sống. Với dầu cầu nguyện và việc lành, chúng ta sẽ giữ đèn của chúng ta luôn cháy sáng, và Người sẽ nhận ra chúng ta.

Dầu này là dầu không vay không mượn được như người ta tưởng, nên không thể nói đến chuyện thiếu bác ái ở đây. Nhân đức và cách sống không thể cho vay cho mượn để vào Nước Trời, mỗi người phải tự tích luỹ cho mình, nghĩa là phải trở nên người thực thi lời Chúa hơn là người chỉ biết nghe lời Chúa.

Chúng ta không biết ngày hay giờ nào Thiên Chúa đến, nên phải chuẩn bị để khi Người đến chúng ta có thể vào được Nước của Người. Tất cả những gì Chúa Giêsu nói trong bài dụ ngôn này được coi như là một lời cảnh báo yêu thương Chúa dành cho chúng ta, thức tỉnh tâm hồn ta sẵn sàng đón chờ Chúa đến.

Hãy nhớ rằng, một ngày nào đó, cuộc đời chúng ta sẽ chấm dứt, chúng ta không biết ngày đó là ngày nào. Vì thế, phải luôn tỉnh thức và sẵn sàng, tức là chúng ta phải luôn sống tốt lành. Amen.

 
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

======================
Suy niệm 5
Khôn ngoan chờ đợi
Kn 6,12-16; 1Tx 4,13-18; Mt 25, 1-13
Tin Mừng hôm nay kể chuyện mười cô trinh nữ cùng cầm đèn đi đón chàng rể. Nhưng số phận của họ khác nhau, vì năm cô khôn thì “kịp” theo chàng rể vào dự tiệc cưới, nửa số còn lại bị gạt ra ngoài vì chưa chuẩn bị sẵn sàng. Ngày Chúa đến luôn được kể lại trong dụ ngôn với kết quả “một người được đem đi, một người bị bỏ lại”. Chuyện lúa tốt và cỏ lùng, cá tốt cá xấu, người khôn kẻ dại, người trung tín, người chuẩn bị sẵn sàng hay kẻ mải mê chè chén say sưa, đều đưa ta đến câu hỏi: hiện trạng mình đang là hạng người nào mà lo hoán cải?
Mười trinh nữ cùng được chọn đi đón chàng rể, cùng ngủ, cùng dậy, cùng sửa soạn đèn; nhưng khác là đèn của năm cô “khôn” thì “đủ điểm” cháy sáng, còn đèn các cô “dại” thì tắt ngủm vì không còn dầu. Bài học ở năm cô khôn là biết tích trữ dầu đèn, không để đèn tắt vì khô dầu, biết canh phòng sẵn sàng đón chàng rể đến dù bất ngờ. Nghĩa là khi người ta gắng giữ vững đức tin, trông cậy vững vàng và lòng mến thiết tha. Mỗi người phải có đời sống Đức Tin cách tích cực với trách nhiệm cá nhân, không thể vay mượn hoặc làm thay. Cần có sự khôn ngoan của Thiên Chúa để luôn thức tỉnh, không bị mê hoặc bởi những cám dỗ của thời đại trần tục hóa và đầy tinh thần hưởng thụ. Trong thực tại cuộc sống hôm nay chắc chắn có người khôn người dại. Nhưng biết ai dại, ai khôn? “Có lời chép rằng: “Ta sẽ huỷ diệt sự khôn ngoan của kẻ khôn ngoan, và sẽ vứt bỏ sự thông thái của người thông thái. Người khôn ngoan đâu? Người học thức đâu? Người lý sự của thời này đâu? Thiên Chúa lại đã không để cho sự khôn ngoan của thế gian ra điên rồ đó sao?” (1Cr 1, 19-20). Nhìn vào Thầy Giêsu thấy Thầy quá “dại dột” mà chẳng “khôn ngoan” chút nào, tự chuốc lấy đau khổ và chết nhục nhã trên thập tự đó. Nhưng “cái điên rồ của Thiên Chúa còn hơn cái khôn ngoan của loài người, và cái yếu đuối của Thiên Chúa còn hơn cái mạnh mẽ của loài người”. (1Cr 1, 25).
Chúa ơi! khi chúng con liên lỉ sống gắn bó với Chúa, trong từng phút giây luôn có Chúa Hiện Diện, thì bất cứ ngày nào hay giờ nào, chúng con luôn sẵn sàng “ra đón Chúa” vì đã “ở với Chúa luôn”. “Đức Khôn Ngoan sáng chói, và không hề tàn tạ. Ai mến chuộng Đức Khôn Ngoan, thì Đức Khôn Ngoan dễ dàng cho chiêm ngưỡng. Ai tìm kiếm Đức Khôn Ngoan, thì Đức Khôn Ngoan cho gặp. Ai khao khát Đức Khôn Ngoan, thì Đức Khôn Ngoan đi bước trước mà tỏ mình cho biết. Ai từ sáng sớm đã tìm Đức Khôn Ngoan, thì không phải nhọc nhằn vất vả. Họ sẽ thấy Đức Khôn Ngoan ngồi ngay trước cửa nhà”… người ấy. (Kn 6, 12-14).
Én Nhỏ
Thông tin khác:




Thánh lễ Truyền Chức Giám Mục Đaminh Hoàng Minh Tiến tại nhà thờ Chính toà Sơn Lộc | 14.02.2022
Liên kết website
Tiêu điểm
Website www.giaophanhunghoa.org được phát triển bởi đơn vị thiết kế web: OnIP™ (www.onip.vn - mCMS).
log